“Yên Nhiên! Yên Nhiên!” Nhạc Uyển khóc rơi nước mắt, phấn trang điểm trên mặt trôi mất hơn nửa, đầu óc cô trống rỗng, chỉ có thể theo bản năng bước đến cầm tay phải của Diệp Yên Nhiên trên lan can, khóc lớn thành tiếng.

Bởi vì Diệp Yên Nhiên bên kia phải níu một người sống hơn 55kg nên cũng đã dùng hết sức lực, cắn chặt răng không nói nổi nửa chữ, mấu chốt là người sống này còn không thành thật, cũng không biết là do sợ hãi hay là một lòng muốn chết, hai chân vẫn vùng vẫy loạn xạ; điều này tăng không ít độ khó cho đội cứu viện.

Cũng may tiếng khóc thét của Nhạc Uyển thu hút không ít sự ý của du khách, lúc nhiều người đến gần một chút để ngó xem thì bị dọa không nhẹ, trong đó còn có hai ông lão định tiến đến kéo người lên. Nhưng bọn họ lại không có kinh nghiệm gì, lan can đó quá hẹp, chỉ có thể chứa hai đến ba người, thêm vào đó do hình dáng và độ cao của lan can, căn bản không được quá nhiều lực; hơn nữa Diệp Yên Nhiên không thể hoàn toàn tin tưởng bọn họ, nếu cô thực sự thu lại lực, làm không tốt thì không chỉ cô mà cô gái này cũng cùng rớt xuống, mà hai người được cứu ra cũng sẽ gặp tai nạn ngoài ý muốn.

“Đồn… cảnh… sát!” Cô khó khăn hét lên: “Nhanh!”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play