Vài phút lúc sau, La Chí Cương dẫn đầu lảo đảo bước ra từ cánh cửa nhỏ hẹp này, khi xác định bên ngoài hành lang chật hẹp này không có một người nào khác, cậu một bên vừa liên tục lau lau cái miệng của mình, một bên đưa ra vẻ mặt u ám hơi cúi người xuống, lấy tốc độ nhanh nhất mà chạy biến mất.
Không bao lâu sau, Diệp Yên Nhiên và Ngôn Thiếu Huy cũng trước sau theo ra tới, thừa dịp xung quanh không có ai, hai người nhanh chóng đi về lại trong quán bar. Từ lúc hai người rời đi tới cho tới lúc quay lại cũng chỉ mất khoảng hai mươi phút, cho dù có người nhìn thấy cũng sẽ không cảm thấy có gì kỳ quái, bởi vì có quá nhiều cặp đôi cũng đột nhiên biến mất như thế, ai biết lại trốn ở trong một góc nơi nào đó để hưởng thụ sung sướng không chừng.
Trở lại quầy bar, Diệp Yên Nhiên lại kêu thêm một ly nước khoáng có ga, hơn nữa lại tiện tay lấy ra một tờ khăn ướt khử trùng, cẩn thận mà lau bàn tay của mình thật sạch. Từ khi cô tận mắt chứng kiến con gián bay lên, chính xác mà nhắm thẳng ngay đôi môi đang mím chặt của cậu ta mà hôn lên, thì cô liền bị xuất hiện bóng ma tâm lý, cô đặc biệt hối hận khi vươn tay ra chạm vào bức tường đó mà chưa nhìn được rõ tình cảnh xung quanh. Vẫn là câu nói kia, ai biết được những cái thứ sờ lên dính dính nhớp nhớp đó rốt cuộc là cái gì chứ.
Bầu không khí của quán bar này vốn dĩ cũng không phải là loại đặc biệt sôi động, bây giờ còn bật một bản nhạc nhẹ nhàng, ở đằng trước sân khấu có một người ca sĩ đang ngồi ở đó ôm đàn ghi-ta, đánh một bài nhạc trữ tình. Đêm đã cũng đã về khuya, đám đông náo nhiệt trong quán bar cũng dần dần giải tán đi, chỉ còn lại có năm ba cặp, đang ôm nhau ngồi ở một cái ghế trong góc quán, nương theo ánh đèn mờ ảo trong này, cũng không biết bọn họ đang làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT