Sau khi cách Liêu Gia Lương càng lúc càng xa, Diệp Yên Nhiên nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc vẫn hỏi ra nghi ngờ chôn dưới đáy lòng: “Ông chủ Ngôn, anh thật sự cảm thấy cái chết của Thạch Phán Ba có liên quan đến Liêu Gia Lương à? Hoặc là, hắn đúng là nằm vùng phản bội?”

Đối với xưng hô thuận miệng của cô, khoé môi Ngôn Thiếu Huy hơi cong lên: “Có vẻ cô càng muốn tin hắn không phải thế.”

“Vô nghĩa.” Diệp Yên Nhiên lẩm bẩm một câu với âm lượng nhỏ đến gần như không thể xác định được. Chẳng lẽ anh ấy cứ vậy mà tin đối phương là phản bội nằm vùng sao? Suy cho cùng, họ đều là đồng nghiệp, thà tin tưởng vào tinh thần trách nhiệm với đất nước, với nhân dân còn hơn là thấy họ giết hại lẫn nhau vì quyền lợi của riêng.

Nếu nói một cách nghiêm túc thì có lẽ cô đúng là có nhiều cảm xúc cá nhân hơn bốn người còn lại trong nhóm, bởi vì suy cho cùng, cô là người dành phần lớn thời gian vào ban ngày với Liêu Gia Lương. Nếu một người thật sự có thể tàn nhẫn giết chết đồng nghiệp của mình, sau đó làm bộ như không có việc gì xảy ra ngay trước mặt cô, chỉ có thể nói là đối phương thật sự sinh ra để ăn bát cơm mưu sinh này. Nhưng nghĩ lại, anh ta chính là nằm vùng, việc đóng kịch cũng chẳng có gì to tát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play