Dĩ nhiên là Ngôn Thiếu Huy cũng có chút kinh ngạc, nhưng là khả năng quản lý biểu cảm của anh quá tốt nên làm người khác không phát hiện bất cứ điểm khác thường nào. Chỉ thấy anh từ ghế sô pha đứng lên, gật gật đầu với thiếu nữ cách vài bước kia: “Không ngờ cô vậy mà lại là con gái của giáo sư Diệp.”

Diệp Triển Hồng ngồi ở chỗ kia nhìn hai người, nghe cuộc nói chuyện giữa bọn họ thì có hơi ngạc nhiên, thậm chí tay còn đang ở châm nước trà thủy cũng tạm dừng ở giữa không trung, cho đến khi nước trà màu nâu nhạt từ cái ly tràn ra ngoài ông mới lấy lại được tinh thần, tay chân luống cuống lôi hai tờ khăn giấy từ bên cạnh ra lau lau bàn trà, sau đó tò mò mà hỏi: “Sao hai người quen biết nhau được vậy?”

Diệp Yên Nhiên nghe thấy ông hỏi chuyện thì trên mặt hơi hơi lộ ra vẻ xấu hổ, sau khi suy nghĩ vài giây mới mở miệng trả lời: “Ba…… Không phải ngày hôm qua con có nói với ba mẹ sao? Con được chuyển từ Minh Thiệu về thành phố B.”

“Đúng rồi, không phải con nói được chuyển đến Cục công an thành phố sao?” Diệp Triển Hồng nói đến đây thì lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh, chợt hiểu ra: “Ba biết rồi, nhất định là bộ phận của Thiếu Huy với nghiệp vụ trong cục của con có lui tới hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play