Ngôn Thiếu Huy cũng không sốt ruột, vẫn giữ bộ dạng thanh thản từ đầu đến cuối, Diệp Yên Nhiên hiển nhiên cũng rất ung dung, thừa dịp nói: “Đây cũng là anh không sợ cảnh sát tìm được hung thủ thật sự giết Tôn Hưng Bang, nguyên nhân mà Lưu Đức Hữu được thả ra đúng không? Bởi vì anh cảm thấy khắp nơi nổi lên vụ án tương tự như thế này, cảnh sát có ngu đi nữa cũng sẽ liên hệ với nhau, đến lúc đó ngay cả khi Lưu Đức Hữu thoát khỏi vụ án tử vong của Tôn Hưng Bang, phía sau còn có một quả bom hẹn giờ chờ anh ta. Mặc dù anh ta được thả ra trong thời gian ngắn, nhưng chỉ cần một ngày cảnh sát hoàn thành việc phục hồi ba hộp sọ của ba người bị bạo lực đến chết kia là có thể tra theo số liệu còn sót lại của chiếc chùy cán dài, lại bắt người mang về.”

“Mà anh cũng không cần sợ sau khi anh ta rời khỏi trại tạm giam sẽ thực hiện trả thù, bởi vì anh ta bản thân đã là ốc còn không mang nổi mình ốc, nếu không phải muốn dụ cảnh sát chú ý thì phải chạy rất xa mới đúng. Chính anh cũng chưa từng nghĩ tới, cảnh sát nếu như nghi ngờ Lưu Đức Hữu đầu tiên, làm sao lại không chú ý tới anh chứ?”.

Nói trắng ra, chẳng qua chỉ là đối phương quá tự tin về cách sắp xếp của mình, anh ta cho rằng tính toán đến chứng cứ, suy nghĩ đến lòng người, mưu tính tất cả, trên thực tế là để làm sao mọi tội ác trở nên hoàn hảo? Nhưng nếu xem xét toàn diện, khắp nơi đều là sơ hở.

Đinh Chí Dũng nghe những lời cô nói, không thể nào cãi lại, ánh mắt hắn ta đảo qua lại giữa hai người ở phía đối diện, một lúc lâu mới mở miệng: “Nếu tôi nhận khai báo vụ án của Lưu Đức Hữu, các người sẽ giúp tôi giảm hình phạt sao?”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play