Đôi mắt Ngôn Vũ hơi nheo lại, tâm trạng ít nhiều cũng có chút bình tĩnh trước sóng gió, giống như đang âm thầm tích trữ sức lực.

Cuối cùng Diệp Yên Nhiên không đành lòng chút nào, cho nên cô mở miệng trước, cô tính toán hỏi dò: “Cô không có nghĩ đến việc lúc trước ở trong ổ của đại hoàng có bao bì dính vân tay của Tôn Thúy Thúy, thật sự không liên quan đến bản thân Tôn Thúy Thúy sao? Bây giờ con gái của cô đã trở thành hung thủ giết người, cô còn ôm ảo tưởng gì nữa, cô nghĩ cô ấy sẽ thích một con chó? Như lúc trước tôi đã nói, Tôn Thúy Thúy rất thông minh, cô ấy biết cân nhắc lựa chọn thiệt hơn, sau khi bị Đinh Chí Dũng bắt gặp bản thân có ý định làm hại đại hoàng, chắc chắn cô ấy sẽ tránh xa con chó. Tại sao cô ấy lựa chọn một nơi không có ai để hành hạ và giết những con vật nhỏ, đó là bởi vì trong lòng cô ấy biết rõ rằng các loại hành vi này là sai trái!"

“Nếu Tôn Thúy Thúy không hề lại gần con chó đại hoàng, thì chúng ta sẽ quay lại vấn đề lúc đầu, tại sao trong ổ của con chó lại xuất hiện bao bì có chứa vân tay của cô ấy? Cô nên biết rằng lúc trước cảnh sát đã dựa vào bao bì đóng gói này mới có thể xin lệnh khám xét, cuối cùng phát hiện sự thật sau cái chết của Tôn Hưng Bang.”

Sau khi cô nói chuyện rõ ràng, cuối cùng Vạn Tú Lan đã nhận thấy điểm không đúng, vẻ mặt của cô ta trở nên bàng hoàng: “Cô có ý gì khi nói lời này? Có ý gì hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play