“Đương nhiên là tôi biết chứ, bởi vì tôi là hung thủ mà!” Vạn Tú Lan nói đến đây, cả người bà như muốn đổ xuống, khẩn thiết đưa mắt nhìn người bên cạnh, nước mắt lưng tròng, và vì suốt đêm qua không ăn uống tốt nên khóe môi có chút nứt nẻ.

"Tôi cầu xin mấy người đó." Bà nói không ra tiếng.

Dáng vẻ này khiến Lữ Tự Bạch đang đứng trong góc cách đó vài mét trông thấy mà chạnh lòng, anh ta hoàn toàn có thể cảm nhận được tình mẫu tử của đối phương, nên nhíu chặt mày để che giấu nỗi xót thương vùng dậy trong lòng, anh vô thức dời tầm mắt sang chỗ khác.

Khi vừa quay đầu, đập vào mắt anh là khuôn mặt lạnh lùng vô cảm của La Chí Cương đang cầm máy tính, còn Bành Đức Dũng đang dựa vào tường thiu thiu ngủ. Anh ta lại một lần nữa băn khoăn tự hỏi chính mình: Liệu anh... có thực sự thích hợp làm cảnh sát không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play