Thành phố Thành Dương nằm ở tận cùng của phía bắc, sau khi mọi người ở Tổ Điều Tra Đặc Biệt ra đến sân bay, sắc trời đã nhá nhem, tại đây cảm nhận được không khí mát lạnh của những ngày cuối tháng bảy. Bọn họ mới ra đến đại sảnh, thì nhìn thấy một chiếc taxi công cộng đang đỗ ở ngoài, có người giơ cao tấm biển lớn, bên trên viết ba chữ “Ngôn Thiếu Huy”.
Diệp Yên Nhiên sau khi nhìn thấy thì biểu cảm trở nên thật vi diệu, không hiểu vì sao cảnh tượng trước mắt lại mang theo chút ẩn ý xấu hổ nào đó. Đương nhiên là những người còn lại cũng có cùng suy nghĩ như vậy, thậm chí Tưởng Hoài An còn vươn tay đẩy lưng Ngôn Thiếu Huy: “Sếp, cách mà Sở Thành Phố Thành Dương này thể hiện sự hoan nghênh cũng tương đối nhiệt tình a~...... Dù gì thì chúng tôi cũng là mượn ké hào quang của anh, muốn trải nghiệm cảm giác làm minh tinh một lần!”
Người đàn ông liếc xéo anh ta một cái không lên tiếng, xách theo túi hành lý rồi lập tức đi đến trước mặt người kia.
Người đàn ông nhìn mấy người đang đến gần, vội vàng buông tấm biển kia xuống, vịn tay lên lan can, thái độ nhiệt tình thân thiện: “Xin chào, là các đồng chí trong Tổ Điều Tra Đặc Biệt đúng không? Tôi đến từ Sở Công An thành phố Thành Dương, tôi là Lữ Tự Bạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT