"....." Diệp Yên Nhiên không còn gì lưu luyến cầm lấy khăn giấy ngồi trở lại ghế lái, chùi lung tung hai tay cầm, sau đó mới mở cửa nhảy ra khỏi xe.
Lúc này Tưởng Hoài An cũng cảm thấy lời nói không khống chế được mà mình vừa mới thốt ra có chút không ổn, ngượng ngùng đứng ở một bên gãi cái đầu trọc, nhìn thấy cô gái nhỏ đang nhìn về phía anh ta trừng mắt, còn không phục một mình lầm bầm hai ba câu: "Đều liên quan thế này rồi, có cái gì để giấu giếm nữa a~, cô nam quả nữ, đêm đen gió lớn, tôi hiểu mà!!!!!!!!!
Anh ta không nói còn tốt, lời nói vừa nói xong, thì cảm nhận được hai ánh nhìn lạnh đến thấu xương rơi lên trên người mình, khiến anh ta theo bản năng rùng mình. Nhưng mà con người anh ta luôn luôn thẳng thắn quen rồi, có chuyện gì căn bản giấu không được, giật giật bờ môi lấy hết dũng khí nói: "Cả đội chúng ta hết thảy cũng chỉ có vài người, mấy người còn giấu diếm cái gì? Cũng không sợ hoảng loạn đến mệt mỏi, thoải mái hào phóng biểu hiện ra bên ngoài cũng để ba chúng ta dễ dàng phối hợp đóng kịch. Ngay từ khi ở thành phố Minh Thiệu, tôi đã phát hiện hai người có chút không hợp lẽ thường rồi......"
"Lời này của anh là có ý gì?" Ngôn Thiếu Huy nhíu mày, sẵn tiện dùng lực đóng sầm cửa xe lại. Vì dùng lực quá mạnh mà vài giây sau cánh cửa vẫn còn rung lên dữ dội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT