"Rất tốt, Slytherin thêm 50 điểm! Trò Zabini, trò đã có 1 điểm O. Vậy thì bây giờ chúng ta vào học thôi!"
Thêm 50 điểm cộng 1 điểm O làm cho Blaise sững sờ, cậu ngồi xuống ghế bên cạnh Tiêu Nhiên run rẩy khóe môi:
"Điên sao? Một lọ dược tề mà cũng được bằng đó điểm, Draco, cậu nói đúng , não tàn!"
"Ân, nhưng mà, không phải tốt hay sao?"-Tiêu Nhiên mỉm cười tùy tay nhấc lên tờ đề kiểm tra rồi đưa cho Blaise-"Không chỉ não tàn, mà còn tự kỉ,loại người này cậu đối phó giỏi nhất không phải sao?"
Nghi hoặc nhấc lên bài kiểm tra, Blaise há hốc mồm:
1. Màu thầy Gilderoy Lockhart thích nhất là màu gì?
2. Tham vọng bí ẩn của thầy Gilderoy Lockhart là gì?
3. Cho đến nay, theo ý trò, thành tựu vĩ đại nhất của thầy Gilderoy Lockhart là gì?
...
Cứ thế, những câu hỏi đại loại như vậy tiếp tục hết ba trang giấy, đến câu cuối cùng là:
54. Sinh nhật của thầy Gilderoy Lockhart vào ngày nào? Và món quà lý tưởng tặng thầy là món gì?
Nửa giờ sau, Lockhart đi thu bài làm của học trò và đọc lên ngay trước lớp:
" Chà! Chà! Coi bộ hiếm có trò nào nhớ được rằng màu tôi yêu thích nhất là màu tím hoa tử đinh hương hả! Tôi đã viết điều đó trong cuốn Một năm sống với Người tuyết. Một số trò cần phải đọc kỹ cuốn Lang thang với Ma cà rồng hơn nữa... Tôi đã nói rõ trong chương 12 là món quà sinh nhật lý tưởng cho tôi phải là một món dung hòa giữa dân biết pháp thuật và dân không có pháp thuật. Đương nhiên với một món quà như chai rượu mạnh lâu năm Ogden cỡ lớn thì tôi cũng chẳng từ chối. "
Hắn lại ném cho lũ học trò một cái nhìn tinh quái. Tiêu Nhiên nhún vai, Blaise ngồi bên cạnh bả vai rung lên vì nín cười. Lockhart có vẻ nghĩ Blaise là vì hưng phấn mà run lên lên sảng khoái cho Slytherin thêm 10 điểm.
Hắn cúi xuống phía sau cái bàn giáo viên, nhấc một cái lồng đậy điệm kín mít đặt lên bàn.
"Giờ thì ta lưu ý các trò! Công việc của tôi là trang bị cho các trò vũ khí để chống lại những sinh vật xấu xa nhất mà thế giới phù thủy biết đến! Các trò sẽ nhận thấy mình sắp trải qua nỗi sợ hãi khủng khiếp nhất đời trong căn phòng này. Hãy yên tâm là khi tôi có mặt ở đây thì không thể xảy ra nguy hiểm gì cả. Tôi chỉ yêu cầu các trò giữ bình tĩnh mà thôi."
Blaise đã không còn mong đợi gì ở Lockhart lười biếng nhìn.Những con yêu Cornish vừa bị bắt.Những con yêu nhí màu xanh lè và cao chừng hai tấc. Chúng có những bộ mặt nhọn hoắt và giọng nói the thé nghe như một lũ quỷ con đang cãi nhau chí chóe.
Ngay khi cái nắp lồng mới được hé ra, chúng đã hè nhau kêu la í ới, chạy lung tung trong lồng, rung lắc mấy chấn song ầm ĩ, làm mặt chằng dọa mấy đứa ngồi gần đấy .
"Tớ mong sao lão sớm dùng lọ dược đó. Tớ chịu lão hết nổi rồi!"-Blaise tuyệt vọng nói.
Buổi chiều ngày hôm đó, khi đang học khóa độc dược đầu tiên ở trong hầm, Tiêu Nhiên nghe thấy tiếng la thất thanh của Lockhart. Severus Snape cau có chửi thề 1 tiếng rồi đi tới. Blaise xoa tay nở nụ cười tinh nghịch:
"Dùng rồi, quả nhiên. Không biết hiện quả ra sao ta?"
"Không phải rất nhanh sẽ biết hay sao?"
Tiêu Nhiên cong môi nói.
"Tóc trụi lủi, da đầy những mẩn đỏ sần sùi y như con cóc. Lão hoảng hốt hét lên 1 tiếng rồi bỏ chạy. Sau đó lão dơi, à nhầm, Snape giáo sư xuất hiện đóng băng lũ yêu tinh đó..."-Ron hớn hở thuật lại.
Sau đó, cả 3 nín cười nhìn Hermione ủ rũ ngồi 1 bên. George và Fred không biết từ đâu xuất hiện, mỗi người choàng lên 1 vai Hermione ngâm nga:
"Thật đáng thương..."
"Mối tình đầu xinh đẹp..."-George nói.
Fred tiếp lời:
"Hóa ra là 1 kẻ não bị tổn thương vĩnh viễn..."
"Hermiong thật đáng thương!"-Đây là cả hai đồng thanh.
Hermione ai oán liếc 5 tên con trai rồi nhìn Tiêu Nhiên đang mỉm cười ở 1 bên:
Cả đám phá ra cười, Hermione tức đến thở hổn hển rút đũa phép:
"Hair Loss Curse!"
"Protego!"
Tiêu Nhiên đứng trong bùa chắn dịu dàng cười nhìn đám George bị Hermione cho 1 bùa chú mất tóc. George và Fred sờ đầu nhẵn nhụi của nhau hào hứng hô lên. Harry và Ron thì ngoan ngoãn câm nín. Blaise đau khổ rút ra 1 cái gương rồi hốt hoảng ôm đầu chay đến bệnh xá.
Slytherin mà, chú ý lễ tiết!
Mấy ngày sau đó, Tiêu Nhiên vui vẻ nhìn Harry đã phải tốn phần lớn thì giờ để lẩn tránh Lockhart mỗi khi bắt gặp hắn xuất hiện ở hành lang. Nhưng tránh được Colin Creevey còn khó hơn nữa. Thằng nhóc đó hình như thuộc lòng cả thời khóa biểu của Harry. Có vẻ như không có gì làm cho thằng nhóc đó khoái hơn chuyện hỏi sáu bảy lần một ngày cái câu: "Anh Harry, khỏe không?" để được nghe lại câu Harry nói: "Chào Colin", bất kể giọng của Harry đau khổ như thế nào.
Hermione vẫn chưa hết giận tỏ vẻ châm chọc:
"Thích nhé Harry, giờ bồ có fan cuồng rồi đó!"
Khiến cho Harry cũng phải khổ sở tránh xa cô bé.
Con cú Hedwig vẫn còn giận Harry về cuộc du hành bằng xe hơi đầy tai họa. Cây đũa phép của Ron thì vẫn lên cơn bất tử, sáng hôm thứ sáu đã tự động bắn vọt ra khỏi tay Ron trong giờ học Bùa chú và ghim đúng giữa hai đầu chân mày của giáo sư Flitwick, gây ra một nhọt ung mủ phập phồng ngay tại chỗ.
Buổi sáng hôm tập Quidditch, Tiêu Nhiên bị đội trưởng nhà Slytherin gọi dậy. Vì triệu chứng dễ bực tức khi mới ngủ dậy, Marcus Flint bất hạnh bị y chấn bay ra khỏi phòng ngủ trong ánh mắt tội nghiệp của Blaise.
Khi họ tới sân tập, nhà Gryffindor đã ở đó. Wood-đội trưởng Gryffindor lao xuống mặt đất, trong cơn tức giận nên đáp xuống có hơi mạnh hơn dự định, khiến cho anh lảo đảo một tí khi trèo xuống khỏi cây chổi. Harry, Fred và George theo sau.
Wood hét vào mặt Marcus:
" Flint! Đây là giờ tụi này luyện tập. Tụi này đã chuẩn bị đặc biệt! Tụi bây đi ra khỏi đây ngay! "
Marcus Flint to xác còn hơn cả Wood. Với một cái nhìn xảo quyệt của quỷ dữ trên gương mặt, anh đáp:
"Thiếu gì chỗ cho tất cả chúng ta, hả Wood? "
Angeline, Alicia, và Katie cũng đã kéo đến. Bên đội Slytherin không có đứa con gái nào – cả bọn đứng kề vai nhau, mặt đối mặt với đội Gryffindor, thách thức.
Wood khạc ra sự tức giận một cách quyết liệt:
'Nhưng tao đã đăng ký sân tập! Tao đã đăng ký trước! "
Flint nói:
" A! Nhưng tao cũng có một giấy phép đặc biệt do giáo sư Snape ký đây: "Tôi, giáo sư Snape, cho phép đội Slytherin luyện tập ở sân Quidditch hôm nay vì cần huấn luyện tầm thủ mới của đội". "
Trước khi Wood kịp nói thêm bất cứ điều gì, Harry đã hào hứng nhảy vọt về phía Slytherin:
"Draco!"
Tiêu Nhiên vẫn như cũ trùm mình trong áo chùng mỏng, vẻ mặt hờ hững mơ màng liếc Marcus khiến anh rụt đầu lại:
"Hôm nay Gryffindor tập, chúng ta về thôi!"
"Tiểu long nhỏ bé...."-Fred cất lời.
"Là em thì không sao..."-George nói.
"Chúng ta cũng nhau hưởng thụ ngày đẹp trời này thôi!"-Đồng thanh.
Lúc đó Ron và Hermione vừa chạy tới nơi, Goyle chán ghét nhìn cô bé lầm bầm:
"Máu bùn."
Tiếng nói nhỏ nhưng đủ để đám người nghe thấy. Ánh mắt Tiêu Nhiên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Tiếng gầm giận dữ vang lên. Flint phải xông ra chắn trước mặt Goyle để ngăn Fred và George nhảy xổ vào nó. Alicia thét lên:
"Sao mày dám hả? "
Còn Ron thì thò tay vô áo chùng của nó rút ra cây đũa phép, nó gào lên:
"Mày phải trả giá cho điều đó, Goyle!"
Ron tức giận chỉa đầu đũa vào mặt núc ních của Goyle đang nấp dưới cánh tay Flint.
Một tiếng nổ vang dội khắp săn vận động và một tia sáng xanh xẹt ra từ chuôi đũa của Ron vọt lên, trúng ngay bụng cậu, làm cậu bật ngã ra sau, lăn cù trên cỏ.
Hermione thét lên:
"Ron! Ron! Bồ có sao không? "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT