Chương 5: Quang Minh kỵ sĩ

Bạch Thiên vừa mới từ machine liệu thương đi ra, liền phát hiện Mặt Nạ Bạc, Keisy, Mai Nam, còn có Jett với vẻ mặt ra vẻ khinh thường đang đứng ở trước machine liệu thương, tất cả đang giương mắt nhìn hắn, Bạch Thiên không hiểu gì cả đi đến trước mặt mọi người: "Các cậu đang đợi tôi sao?"

"Đúng thế, chỉ chờ anh xuất phát thôi." Keisy thuận miệng trả lời.

"Xuất phát?" Bạch Thiên càng khó hiểu.

"Năm nay đột nhiên muốn cử hành thi đấu xếp hạng học viện, cho nên mỗi học viện phải phái ra năm người đi tham gia thi đấu." Mai Nam tốt bụng giải thích tình hình cho Bạch Thiên.

"Lão già Barbarise chết tiệt kia, đột nhiên phát hiện thi đấu học viện chính là ngày sau hôm học viện Tử La Lan đến gây hấn, chính là hôm nay, thời gian cấp bách, chúng tôi đành tới đây đợi anh lành thương liền xuất phát." Keisy bực mình nói.

"Thi đấu xếp hạng học viện? Nhiều năm qua như thế, học viện Acalane vẫn luôn là học viện đứng thứ nhất, làm sao đột nhiến muốn dùng thi đấu để xếp hạng đây?" Bạch Thiên nhất thời cảm thấy trách nhiệm trọng đại, nếu bởi vì bọn họ thua mà dẫn đến xếp hạng của học viện Acalane tụt xuống, vậy bọn họ chẳng phải là trở thành tội nhân lịch sử của học viện Acalane?

"Barbarise nói, là những học viện khác liên hợp lại để hãm hại ông ta." Keisy khinh thường hừ một tiếng: "Cái mặt lão già chết tiệt đó nhìn muốn đánh như thế, nếu tôi là người của học viện khác, tôi sẽ là người đầu tiên hãm hại lão!"

Bạch Thiên nhìn Mặt Nạ Bạc đứng ở bên cạnh không nói chuyện, không nhịn được đi đến phía trước hắn hỏi: "Mặt Nạ Bạc anh cũng là một thành viên của đội ngũ sao?"

Leola mang theo mặt nạ gật đầu với Bạch Thiên, mà người sau cũng bởi thế mà thở phào một hơi thật lớn, thực lực của Mặt Nạ Bạc có bao nhiêu cao, Bạch Thiên bại tướng dưới tay hắn thì đã quá rõ rồi.

Bạch Thiên yên lòng mang theo hưng phấn chiến đấu nói: "Tôi ngay bây giờ chuẩn bị xuất phát."

Keisy bĩu môi, lấy ra một thanh trường thương, chính là vũ khí của Bạch Thiên; Mai Nam thì mở cái bọc, bên trong chẳng những có kỵ sĩ phục vân bạc màu trắng của Mặt Nạ Bạc, có thuật sĩ bào màu xám đậm, cũng có kỵ sĩ phục vân lam màu trắng của Bạch Thiên; Leola thì không nói lời nào, hai chân của hắn mỗi bên đang bị đuôi của một con rồng quấn lấy, một con là rồng trắng, con kia thì là rồng đỏ, vạn sự sẵn sàng, ngay cả gió đông cũng không thiếu.

Keisy giọng khó chịu nói: "Hiệu trưởng nói, nếu chúng ta có hai con rồng, thì tự mình cưỡi rồng đến hội trường thi đấu, tiết kiệm khoản phí giao thông.

Bạch Thiên gật đầu, vừa đi ra khỏi phòng trị liệu, vừa chỉ thị Hỏa Long Liệt Diễm đến quảng trường biến thân, Leola cũng theo Bạch Thiên đi ra, dùng tâm linh cảm ứng muốn Bảo Lợi Long biến lớn, chỉ chốc lát hai con rồng to lớn liền đứng ở quảng trường, Bạch Thiên vừa mới ngồi lên Liệt Diễm, Keisy và Mai Nam cũng trèo lên lưng rồng của Liệt Diễm theo, Bạch Thiên khó hiểu quay đầu nhìn bọn họ, vừa lại nhìn hướng Mặt Nạ Bạc cô đơn đứng ở trên người Bạch Long.

"Một người trong các cậu có thể ngồi rồng của Mặt Nạ Bạc." Bạch Thiên nhắc nhở bọn họ.

Mai Nam mặt biến sắc, liên tục lắc đầu, mà Keisy thì trực tiếp nói: "Không đâu, cám ơn, tôi không có hứng lộn 7200 ở không trung."

"Chờ một chút, vậy ta thì sao?" Jett nãy giờ không lên tiếng rốt cuộc cuống lên hô lớn.

"Ngươi?" Keisy lạnh lùng nói: "Ta nhớ ngươi hình như là của viện trang giáp mà? Bộ học sinh của viện trang giáp bây giờ đều không có trang giáp để dùng sao?"

Jett nghiến răng nghiến lợi nói: "Trang giáp của ta không phải dùng để bay đường dài, đã dùng machine phi hành đưa đến hội trường thi đấu rồi!"

Keisy trái lại đổi sang biểu tình cười hì hì, người quen thuộc Keisy hẳn là đều biết, đây chính là nụ cười trên tai họa của người khác chỉ Keisy mới có, cậu không chỉ cười một cách đê tiện, âm thanh càng khiến người nghe đều muốn vung thẳng một quyền qua: "Vậy... ngươi cứ ngồi Bạch Long của Mặt Nạ Bạc là được, Thần Thánh Bạch Long đấy, đó không phải muốn ngồi là ngồi được đâu."

Jett có chút do dự nhìn hướng Mặt Nạ Bạc, trong lòng nghĩ tới Mặt Nạ Bạc từng cùng hắn có cái khúc mắc, nếu ở không trung, Mặt Nạ Bạc muốn làm hại hắn, chẳng phải đẩy nhẹ một cái là xong rồi?

"Yên tâm đi, nếu như Mặt Nạ Bạc muốn giết ngươi, sẽ không khó hơn giẫm chết con kiến bên đường, không cần thiết phải đặc biệt đơn độc mang ngươi bay lên trời, tuyên bố thế nhân chính là anh ta xử lý ngươi." Giống như đoán được tâm tư của Jett, Keisy khẽ búng ngón tay, vừa thuận miệng nói.

Mặc dù Jett đối với giọng điệu của Keisy là tức đến đáy lòng bốc lửa, nhưng cũng không thể không thừa nhận Keisy đúng, huống hồ có thể ngồi trên Thần Thánh Bạch Long có thể nói là cơ hội hiếm có à! Jett cứ như thế vừa ôm theo tâm tình oán hận Mặt Nạ Bạc, vừa lại có chút hưng phấn mình được ngồi trên Thần Thánh Bạch Long, xuất phát đến hội trường thi đấu.

Jett đã hoàn toàn không chú ý đến, vì sao Keisy và Mai Nam lại tình nguyện ngồi Hồng Long của Bạch Thiên, mà không muốn ngồi lên Thần Thánh Bạch Long, nhưng tiếp đến, hắn rốt cuộc cũng hiểu triệt để.

Bảo Lợi Long với tâm tính trẻ con chẳng có chút hứng thú đối với bốn chữ "phi hành bình ổn" này, chuyện nó thích nhất chính là liên tục lăn lộn ở không trung, hơn nữa Bảo Lợi Long cũng không thích đường thẳng, tiến lên theo hình S hình rắn mới là điều nó thích nhất, thỉnh thoảng còn nhảy kiểu gợn sóng, tóm lại, Bảo Lợi Long hiếm khi có thể biến thành nguyên hình luôn là sẽ chơi cho đến vô cùng vui vẻ, hoàn toàn quên trên lưng mình còn có cái chủ nhân, may là chủ nhân của Bảo Lợi Long là đệ nhất sát thủ có lực thăng bằng kinh khủng đến dọa chết quỷ thần, nếu không Bảo Lợi Long sớm đã thí chủ không biết bao nhiêu lần rồi. (Nói như vậy, Lansecy thật phải nên cảm tạ Leola rồi?)

"Bỏ ta xuống! Bỏ ta xuống!" Jett bạt mạng la hét, thỉnh thoảng được Leola vươn tay "vớ" trở lại, tránh cho Jett bởi vì sự "lắc lư" quá độ của Bảo Lợi Long mà thoát ly lưng rồng, từ trên cao mấy trăm mét rớt xuống, té cho đến ngay cả xương cốt cũng không tìm được.

"Lực thăng bằng của Mặt Nạ Bạc thật là khiến người khó có thể tin, anh ta thật sự cùng tuổi với tôi sao?" Bạch Thiên không nhịn được nghi hoặc, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn liền đột nhiên nhớ tới còn có cái vấn đề lớn hơn chưa giải quyết.

Bạch Thiên quay đầu nhìn hướng Keisy, đầy hoài nghi hỏi: "Keisy, Mặt Nạ Bạc rốt cuộc có phải là đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ? Vì sao cái tên Thủy Long kỵ sĩ của học viện Tử La Lan kia quả quyết nói không phải như thế?"

Keisy vốn đang nhìn trò hề của Jett đến cười ha ha, nghe thấy vấn đề của Bạch Thiên, suýt nữa bị nước bọt của mình nghẹn chết, sặc sụa một hồi... kỳ thực là mượn thời gian sặc sụa, Keisy đang bạt mạng kiếm cớ, cuối cùng dưới tầm nhìn ngay thẳng của Bạch Thiên, Keisy rốt cuộc liều đến cùng bắt đầu nói hươu nói vượn: "Anh cũng biết, Leola chính là Mặt Nạ Bạc rồi mà."

Bạch Thiên gật đầu, ở lúc Mặt Nạ Bạc lâm vào nguy hiểm, khi hắn "nhìn" thấy Mặt Nạ Bạc, lại là nhìn thấy Leola mặc thuật sĩ bào màu xám đậm, và đứa trẻ tóc trắng mắt hồng trước ngực hắn.

"Sở dĩ ngụy trang là bởi vì..." Keisy lộ ra mỉm cười có chút miễn cưỡng: "Là bởi vì căn dặn của Quang Minh kỵ sĩ Lancelot sư phụ của anh ta, về phần vì sao! Cái này thì, có thể là..."

"Bởi vì Quang Minh kỵ sĩ không hi vọng Leola bởi thế mà kiêu ngạo tự đại." Mai Nam tỉnh rụi nói tiếp.

Tầm nhìn của Bạch Thiên đổi sang người Mai Nam.

"Nếu như mọi người biết Leola là đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ, vậy thái độ đối với anh ta chắc chắn sẽ khác xa." Mai Nam mặt không đổi sắc tiếp tục nói: "Để tránh cho Leola chìm đắm trong tiếng tăm ảo, cho nên Quang Minh kỵ sĩ yêu cầu Leola không được lấy thân phận đồ đệ của ngài ta xuất hiện, chính ngài ta cũng chưa từng nói mình có đồ đệ, cho nên cái tên Thủy Long kỵ sĩ kia mới nói Quang Minh kỵ sĩ không có đồ đệ."

Bạch Thiên lộ ra biểu tình bừng tỉnh, đối với lời của Mai Nam nói không có lấy một chút hoài nghi, thậm chí tự tiếp tục giải thích: "Cho nên, khi hiệu trưởng cần sự giúp đỡ của Leola, Leola liền đặc biệt cải trang thành Mặt Nạ Bạc để giúp hiệu trưởng. Thì ra là như thế à, dụng tâm của Quang Minh kỵ sĩ thật khiến người bội phục, mà Leola cũng không hổ là đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ, lại có thể còn gia nhập viện thuật sĩ, cho dù bị kỵ sĩ thấp giai hơn sỉ nhục cũng không làm trái với căn dặn của sư phụ."

Bạch Thiên hài lòng gật đầu, không còn bất cứ hoài nghi nào đối với thân phận của Leola nữa, thậm chí âm thầm tự cảnh cáo mình, tuyệt đối không được tiết lộ thân phận của Leola, tránh cho lãng phí dụng tâm của Quang Minh kỵ sĩ.

Mặc dù thuận lợi thông qua nguy cơ, Keisy lại có chút kỳ quái nhìn hướng Mai Nam đang làm điệu bộ "yeah" với cậu, cái tên này từ lúc nào biết nói dối như thế rồi? Nếu không phải cậu vô cùng khẳng định Leola tuyệt đối không phải đồ đệ của Lancelot, bằng không ngay cả chính Keisy cũng suýt nữa bị cách nói của Mai Nam thuyết phục rồi.

"Tới trường thi đấu rồi." Bạch Thiên chỉ vào nơi có tiếng hoan hô vang như sấm ở đằng xa, đó là một cái sân thi đấu thể thao hình tròn, vốn chỉ ở lúc đế quốc có hoạt động đặc thù mới dùng đến, bây giờ được mượn dùng để làm sân thi đấu xếp hạng học viện.

Bạch Thiên chỉ hướng sân thi đấu với Leola, Leola cũng gật đầu, sau đó hai người đều điều khiển rồng của mình bay đến sân thi đấu, hai con rồng vừa xuất hiện ở bầu trời sân thi đấu, sân thi đấu vốn đang có tiếng hoan hô vang dội như sấm lập tức trầm tĩnh lại, hàng vạn học sinh trong sân thi đấu hình tròn đều mở to mắt nhìn lên trên, ngay cả chúng đội ngũ ở trung ương sân đấu cũng quan sát kỹ đối thủ, có hai Long kỵ sĩ xem như là thực lực không tệ, nhưng cũng không có hiếm thấy, điều này từ việc các đội ngũ đều có mấy con rồng ở bên cạnh là đã có thể biết.

Quan trọng là cấp bậc của Long kỵ sĩ.

Bạch Long và Hỏa Long đều chầm chậm hạ xuống mặt đất, nhân viên quản lý ở một bên lập tức đi đến bên cạnh đoàn người Leola, sau khi liếc huy hiệu trường trên ngực trái của bọn họ, lập tức giơ machine truyền thanh trong tay lên tuyên bố: "Học viện Acalane đến!"

Sân thi đấu lập tức nổi lên náo động, trước mắt học viện Acalane xếp hạng thứ nhất có thể nói là đối thủ lớn nhất của chúng học viện, ánh mắt của mỗi một người đều bạt mạng nhìn vào năm học sinh của Acalane.

"Hai Long kỵ sĩ, trời ơi! Vậy mà có một người là kỵ sĩ vân bạc? Làm sao có thể? Kỵ sĩ vân bạc đều là cấp đạo sư mới đúng chứ!" Một học sinh thét lên.

"Một học sinh viện cơ giáp, tên đó chẳng phải là Jett sao? Phụt!" Tuyển thủ của những học viện khác không nhịn được bật cười, bởi vì Jett ở lúc Bạch Long vừa chạm đất, lập tức bịch một tiếng từ trên lưng rồng rớt xuống mặt đất, sau đó miệng sùi bọt mép hôn mê bất tỉnh và được nhân viên y tế ở một bên khiêng đi.

"Có hai học sinh viện thuật sĩ..." Mọi người xem đến đây đều trầm mặc, đáy lòng trăm điều khó hiểu, bình thường mà nói, rất ít có hiệu trưởng sẽ phái học sinh của viện thuật sĩ, trước mắt trong mười đội ngũ trên sân đấu, cũng chỉ có hai trường phái thuật sĩ, trường kia là học viện Tử La Lan cũng chỉ phái một thuật sĩ, Acalane lại phái hai thuật sĩ.

"Mau tới đây, chỉ còn lại các cậu là chưa vào chỗ thôi." Nhân viên quản lý thúc giục mọi người của Acalane.

Bạch Thiên nhìn Leola, nhắc nhở: "Mặt Nạ Bạc, cấp bậc của anh cao nhất, anh nên đi ở trước nhất."

Leola sau khi ra hiệu Bảo Lợi Long biến thành rồng nhỏ một mét, đi ở phía trước mọi người, theo nhân viên quản lý đi đến trung ương trường đấu, ở đó đã xếp mười hàng học sinh tham gia thi đấu, ánh mắt mỗi một người đều bắn ở trên người Leola, Leola mặc dù không để ý ánh mắt của những học sinh, nhưng trong lòng cũng không khỏi hoài nghi mình có làm sai chỗ nào sao? Tại sao mọi người đều nhìn chằm chằm vào hắn.

Leola trên thực tế không có làm sai cái gì, mặc kỵ sĩ phục màu trắng thân hình hắn thẳng tắp, đi đường không nhanh không chậm, ánh mắt vừa lãnh tĩnh vừa sắc bén, cộng thêm Leola cố ý mô phỏng cảm giác hơi mang cao ngạo của kỵ sĩ, hắn hoàn toàn phù hợp phong phạm của một kỵ sĩ vân bạc, chẳng qua nguyên nhân khiến chúng học sinh nhìn chằm chằm vào Leola không buông, kỳ thực chính là thân phận kỵ sĩ vân bạc của Leola.

Trong học sinh chưa bao giờ xuất hiện kỵ sĩ vân bạc! Mặc dù trong chúng học viện đều có mấy kỵ sĩ vân lam, nhưng chưa từng có người nào trong lúc học đã thăng lên vân bạc, khoảng cách giữa vân lam và vân bạc rất lớn, rất nhiều kỵ sĩ cả đời cũng vượt không qua, cho dù là những đạo sư kỵ sĩ trong nhiều học viện cũng không nhất định là kỵ sĩ vân bạc, đạo sư kỵ sĩ vân lam cũng không phải thiểu số.

"Vị trí của mọi người ở ngay chỗ này, xin ngài chờ một chút." Nhân viên quản lý cung kính chỉ thị Leola đứng lại, thân phận của kỵ sĩ vân bạc ngay cả nhân viên quản lý cũng không dám mạo phạm.

"Sớm biết vậy tôi đã đòi Barbarise bộ kỵ sĩ vân bạc để mặc, xem bọn họ còn dám coi tôi như người vô hình hay không." Keisy lẩm bẩm phàn nàn: "Không, đã đòi thì đòi luôn vân vàng cho rồi."

"Vậy thì chúng kỵ sĩ sẽ gác kiếm ở trên cổ của cậu, bởi vì kỵ sĩ vân vàng trên thế giới chỉ có mười người, hơn nữa tất cả đều là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy." Bạch Thiên tốt bụng khuyến cáo.

"Hơn nữa Keisy, đâu có ai coi cậu là người vô hình." Mai Nam cầm lược chải lông mi, soi gương khắc hoa, tỉ mỉ chải lông mi của mình cho càng cong: "Trên sân đấu này có mười mấy kỵ sĩ, mấy chục học sinh trang giáp chiến cơ, nhưng mới có ba thuật sĩ đây! Chúng ta có thể nói là nổi bật nhất, cậu mau chải đầu tóc lởm chởm của mình một cái, tôi cho cậu mượn lược nhé."

Keisy nhìn cái lược màu hồng của Mai Nam đưa qua, cậu không hề đè nén biểu tình ghê tởm: "Mang đi, mang đi! Tôi thà làm đầu trọc cũng không muốn dùng cái lược màu hồng còn có trang trí nơ con bướm để chải đầu đâu!"

Mai Nam nhún vai, lấy lược trở về, bắt đầu chải mái tóc vàng gợn sóng đã không có tí lôi thôi nào.

Nhìn thấy chúng học viện đều có huy hiệu trường khác nhau, Leola lần đầu tiên cúi đầu nhìn trước ngực mình, nhìn cái huy hiệu trường từ trên trường bào thuật sĩ tạm thời tháo xuống để dán lên kỵ sĩ phục, lần đầu tiên chú ý đến thì ra huy hiệu trường của học viện Acalane là một ngôi sao năm cánh, Leola ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh, trước ngực học sinh bên cạnh chính là đóa tử la lan, lại nhìn lên trên, khuôn mặt kia thật là vô cùng quen thuộc, chính là Y Trụ hôm qua đến gây hấn, còn đã đánh bại Bạch Thiên và Thanh Thanh.

Y Trụ lúc này cũng lộ ra biểu tình khinh thường, hơn nữa cũng không thèm nhìn thẳng Leola, âm thanh lạnh như băng giống hôm qua: "Ta sẽ đánh bại ngươi tên vân bạc giả này, vạch trần nói dối của ngươi!"

Nhân viên quản lý thấy chúng học viện đã đến đông đủ, vừa lại giơ machine truyền thanh trong tay: "Mười lăm học viện tham gia thi đấu đều đã đến đủ, vậy thì bây giờ giới thiệu trọng tài của giải đấu lần này, lần lượt là kỵ sĩ vân bạc, Phỉ Nhĩ."

Trên khán đài một người đàn ông tóc đen mắt đen mặc kỵ sĩ phục vân bạc màu trắng đứng lên, trên mặt mang mỉm cười ôn hòa, có khí chất thanh sảng khiến người cảm thấy như đang tắm trong gió xuân, Phỉ Nhĩ khẽ gật đầu, bắt đầu lên tiếng đơn giản nói: "Hi vọng giải đấu lần này mọi người đều có thể lấy tư thái công bình công chính đi cạnh tranh, nguyện tinh thần kỵ sĩ vĩnh viễn hiện diện!" Nói xong, tay phải Phỉ Nhĩ khẽ đấm ngực trái, làm lễ tiết kỵ sĩ đối với mọi người, mà chúng kỵ sĩ cũng hồi lễ tiết, ngay cả Leola cũng bắt chước hồi lễ theo.

Phỉ Nhĩ có phần tò mò nhìn Leola một chút rồi mới ngồi xuống.

"Phỉ Nhĩ chính là anh trai của Thanh Thanh, tên đầy đủ là Thanh Phỉ Nhĩ." Mai Nam ghé vào tai Keisy nói thầm, dọa cho cằm của Keisy suýt nữa rớt xuống, mà câu này đương nhiên cũng bị Leola thính tai nghe thấy rồi, nói như thế, kỵ sĩ phục hắn lấy từ Thanh Thanh chính là của Phỉ Nhĩ trước mắt rồi?

"Này! Thanh Thanh hẳn sẽ không thật sự là họ Thanh chứ?" Keisy tương đối tò mò cái vấn đề này.

"Đúng vậy, cô ấy họ Thanh, tên một chữ Thanh." Mai Nam như chuyện hiển nhiên nói.

Keisy lộ ra biểu tình quai quái: "Vậy anh đừng nói là họ Mai tên Nam đi? Bạch Thiên anh họ Bạch tên Thiên? Ha ha, Leola càng quái, chẳng lẽ họ Le tên Ola sao?"

Bạch Thiên nghiêm túc trả lời: "Đúng vậy, tôi họ Bạch, tên một chữ Thiên."

Mai Nam từ trong gương ngẩng đầu lên, lườm Keisy một cái: "Tôi tên là Mai Nam Glory, không phải họ Mai tên Nam."

"Tôi không có họ." Leola đơn giản ném cho Keisy một câu, mà Keisy nghe thấy câu này cũng có chút ngượng ngùng gãi gãi mặt.

Lúc đám người Keisy thảo luận vấn đề tên họ, trên đài tiếp tục lần lượt giới thiệu mấy cố vấn vinh dự của hiệp hội trang giáp, và một đại biểu của học hội thuật sĩ phái ra, sau khi chúng trọng tài từng người chào hỏi, nhân viên quản lý thấy tình huống gần như sẵn sàng, liền lần nữa mở miệng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play