Cửa hiệu Ma khí Độc Thiên - OnlySky giữa ban ngày bỗng nhiên vang vọng lên những tiếng nổ khủng khiếp, khói bụi vây tỏa, làm người người đi xung quanh cũng giật mình phát hoảng.
Một vụ khủng bố? Một vụ cướp? Không ai đứng ngoài cửa hiệu biết chuyện gì diễn ra bên trong đó.
Nám lại vì tò mò, ai chẳng biết đây là một nhánh cửa hàng có danh tiếng của Hoàng Kim Ưng, bảo vệ tới nhân viên từ trên xuống dưới đều là những kẻ sở hữu năng lực phi phàm, sẽ chẳng có tên đầu đất nào lại nhắm vào nơi này mà gây rối. Song sợ bị liên lụy nên chẳng ai dám ngó vào.
Những âm thanh đụng độ không có kéo dài, thoáng một cái sau những chùm ánh sáng ma dị kết thúc, toàn bộ lại chìm vào trong im lặng. Thời điểm đó cánh cửa hiệu lại được mở ra, song trước mắt tất cả mọi người chỉ thấy một chàng trai có mái tóc màu vàng, ăn mặc cực đỗi bình thường, điềm nhiên rời khỏi cửa hiệu như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
*
Khoảng 10 phút trôi qua, một chiếc siêu xe với phong cách tây phương sang trọng đỗ lại trước cửa hiệu. Người tài xế nhanh chóng rời xe, mở cánh cửa phía sau rồi cúi đầu, lễ phép mời người ngồi trong xe ra ngoài.
Diện trên mình một bộ đồ như cổ trang Trung Hoa dành cho nam giới, khoác lên trên là một lớp áo choàng hoa văn tinh tế trông qua cũng thấy đắt tiền, một nam nhân tuấn tú bước xuống xe.
"K-Kính chào cậu chủ"
Những người nhân viên nhận ra chiếc xe vừa đến là của ai lập tức đổ mồ hôi lạnh, vội vã kính cẩn cúi chào người thanh niên đó, không ai khác, chính là con trai và cũng người kế thừa vị trí ông chủ tập đoàn Hoàng Kim Ưng, Asura Oukame.
Là người điều hành chuỗi cửa hàng, chưa nói là con trai ông chủ lớn, không có gì phải ngạc nhiên về phản ứng của đám nhân viên đối với người thanh niên này.
"Là người của Diễm Sư Hội cử tới phá?"
Đưa mắt nhìn đống hỗn độn, Asura trầm giọng cất tiếng hỏi.
"Dạ, chúng tôi cũng không rõ lắm. Nhìn hắn cũng không giống kẻ có quan hệ cao tới như vậy"
"Hắn? Ý các ngươi tất cả chuyện này là do một kẻ làm?"
"...Dạ"
Đám nhân viên sợ hãi trần thuật lại vụ việc. Đưa lên những đoạn băng của camera an ninh về hình ảnh một thanh niên tóc vàng. Sau khi xem xét hết tất cả, người thiếu chủ cũng chỉ điềm tĩnh mà nở một cười.
"Những tổn thất này chưa tới là bao, số Ma khí bị phá hủy, bảo kho Hoàng Kim Ưng còn một núi"
"Các người là nhân viên, nằm ngoài cuộc, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm"
"Đ-ĐA TẠ CẬU CHỦ!"
Đám nhân viên mừng rỡ, đồng loạt cảm tạ người thiếu chủ. Không ai để ý nụ cười lạnh lẽo trên mặt hắn ta.
"Jinea"
"Dạ?"
"Trong đám bảo an tham chiến, có bao người còn sống?"
"Thưa, 5 người họ đều ở tình trạng thoi thóp. Nhưng nếu chạy chưa kịp thời thì vẫn còn khả năng—"
"Giết hết đi"
Một câu lệnh băng buốt phát ra từ cửa miệng tên thiếu chủ.
"Năm tên bảo an, tự ý sử dụng bảo vật của Hoàng Kim Ưng chúng ta, chưa kẻ là để cho một kẻ vô danh tiểu tốt đánh cho tới nông nỗi như thế này. Chuyện này truyền tới tai các gia tộc khác thì khác gì biến ta và lão già thành trò cười cơ chứ"
Giấu đi sự bực tức ở trong người, Asura ném đống ảnh chụp từ máy quay an nhinh xuống bàn rồi rút ra một chiếc điện thoại, bắt đầu lục tung mọi thứ nằm trong danh bạ của hắn.
Vuốt xuống một lúc, cuối cùng hắn dừng lại ở một dòng tên đặc biệt.
"Là ta, Asura đây"
"Hả? Cậu chủ? Cậu có việc gì mà đích thân gọi cho tôi vậy?"
"Nghe nói ngươi vừa rời viện, ta muốn hỏi tình hình thế nào"
"Hahah, cậu chủ quá lo. Bản thân tôi đã bộc phá ma lực, nhờ thuốc đặc hiệu của cậu chủ nên hồi phục chỉ mất một ngày"
"Tốt, ta có việc cho ngươi đây. Tấm ảnh ra vừa gửi đó, kẻ này vừa gây loạn ở Độc Thiên. Ta cần ngươi tìm ra hắn, xử lý sao cũng được"
Vừa dứt lời, âm thanh một tệp tin đã được gửi sang tới đầu máy phía bên kia.
"Đây...Đây là, thằng vô năng đó?"
"Hử? Ngươi biết mặt hắn sao?"
"Đúng vậy. Không chỉ biết mặt, tên tuổi hắn tôi biết rõ. Chẳng nói, bản thân tôi cũng đang có vài món thù cần giải quyết với nó đây. Thật không ngờ nó cũng dám làm càn trong vùng của cậu chủ"
"Lần này kiểm soát được năng lực hoàn toàn, cậu chủ cứ yên tâm sẽ không bao giờ phải thấy mặt nó nữa"
"Được rồi, nếu vậy thì tùy ý ngươi giải quyết"
[Píp!]
______________________
"Nii-sama!"
"Chủ nhân, bọn em ở đây"
Trở lại điểm hẹn đã nhắn trước bên ngoài trung tâm mua sắm, nằm trong khu vực công viên phía nam thành, lúc này Kaga vẫn đang thản nhiên dạo bước trên đường phố, không hề có để những gì đã xảy ra ở trong lòng.
Vừa nhìn thấy cậu, hai cô bé Seimon và Alisha đồng thanh cất tiếng gọi ngay lập tức.
Lúc này cả ba đứa nhỏ đều đã đứng đợi ở chỗ hẹn, trang phục cũng đã thay đổi hoàn toàn so với lúc vừa tới đây.
Kaga đưa tay lên, đoạn vừa vuốt cằm vừa đi vòng quanh như một nghệ nhân cảm thụ lão luyện đang đánh giá những kiệt tác nổi tiếng.
"Dễ thương hết sức!"
Kaga vừa nói vừa giương ngón tay cái lên một cách hài lòng.
Bốn người họ đang vui vẻ trò chuyện thì bất ngờ, một chất giọng lạ hoắc cất lên từ ngay phía đằng sau.
"Seimon? cả Alisha và Tina nữa, thật không ngờ là lại gặp mấy bạn ở đây đó"
Lúc này, không biết từ đâu hiện ra, diện trong bộ dài quyền quý mà đi bên là hai hàng hầu nữ, một con nhỏ với mái tóc uốn xoăn bồng đang kiêu điệu bước tới, bỏ qua cả sự hiện diện của Kaga mà tiến đến trước mặt nhóm Seimon.
Kaga cũng không nhìn tới hai lần. Con nhỏ trước mặt này không ai khác cũng là học viên của học viện AinCrown, Shara Wilson - con gái của một ông chủ cửa hàng lớn hiện đang hợp tác cùng với Hoàng Kim Ưng.
Xinh đẹp, giàu có, thậm chí còn có thời nổi tiếng là công chúa của học viện AinCrown. Thế nhưng, Shara lại không có bất cứ thành tích gì nổi trội trong suốt quá trình học, thành ra sớm muộn đã bị những học viên khác vượt mặt, dù sao AinCrown cũng không chỉ có một hai tiểu tư hay quý tử.
Kaga nghe nói con nhỏ này trước đây từng cay cú vì thua Seimon hoàn toàn trong thi đấu dù đã vung tiền ra mua chuộc được các thí sinh khác.
Về phần Shara thời điểm hiện tại, cậy rằng hôn phu của mình là người văn võ song toàn, hôm nay lại có được buổi hẹn hò, ai ngờ lại gặp phải người mà nhỏ tự cho là kình địch của mình, lập tức tìm phải tìm cách để mà trêu trọc Seimon.
"Hôm nay là ngày nghỉ nên chúng tôi quyết định đi chơi thôi...Xin lỗi, nhưng cô là ai ấy nhỉ?"
"K-Kư? Tên bổn cô nươ—Tên mình mà cậu không nhớ sao Seimon? Chúng ta là đối thủ trong kì đấu duy trì Ma hỏa mà. Mình kém thành tích của cậu là 2 giây đó!"
"Hmm...Xin lỗi, mình không nhớ. Mình thường có thói quen kết thúc vòng đấu khi đối thủ đã hạ bàn. Bạn biết đó, học viện có quá nhiều học viên tham gia thi đấu"
"C-Cái gì cơ chứ!?"
Con nhỏ Shara chưa kịp làm trò trêu trọc vậy mà đã bị Seimon nói lại mà tức tới khó thở. Bản thân suốt ngày coi một kẻ như kình địch phải đối đầu toàn lực, vậy mà cái tên của mình còn không thèm nhớ, đây rốt cuộc là sỉ nhục thấp tới nhường nào.
Cố nén cơn giân cùng sự xấu hổ, con nhỏ cố đưa mắt tìm một mục tiêu khác để chọc Seimon. Tới lúc bấy giờ, Shara mới để ý sự tồn tại của một thanh niên tóc vàng ngồi im lặng trên chiếc ghế gần đó.
"Tên đó là ai vậy?"
Shara tự thắc mắc. Trông khí chất chỉ làm một kẻ tầm thường làm nhỏ không có hứng để tâm lắm, nhưng nhìn cách Seimon và hai cô bé kia gần gũi anh ta như vừa nãy, có thể nói mối quan hệ của họ chắc chắn không có bình thường.
"Phải rồi, mình nhớ rồi! Cái tin mà cả học viện cứ đồn nhau mấy ngày trời. Là cái tên bạn trai bất tài vô năng lực đó"
Shara cười thầm. Nhỏ không hiểu vì sao Seimon chọn kẻ mang cái danh vô năng, tiếng xấu đầy mình ấy. Cũng chẳng cần hiểu, thứ nhỏ muốn bây giờ là tìm một cái cớ để hạ nhục Seimon và bây giời ngoài Kaga thì không còn thứ gì thích hợp nhất.
"Nè nè, Seimon, cậu biết gì không, hôm nay là buổi hẹn hò của tớ với hôn phu đó"
"...Ừm, điều đó thì cậu biết, chứ sao tớ rõ được?"
"Nhân tiện bạn trai cậu cũng đang ở đây, sao chúng ta không thử cá cược bằng một trận thi đấu xem"
"Hả?"
Cả Seimon và Kaga đều nhau mày một cách khó hiểu. Một con nhỏ vô duyên tới bắt chuyện với họ, chưa xưng danh, đột nhiên đặt kèo thi đấu với cả hai người.
Ra ngoài đường thời nay đúng là cái gì cũng có thể xảy ra được, Kaga lắc đầu cười. Cuối cùng, quan sát cả người Shara một lượt, cậu cũng thở dài mà lên tiếng đáp lại thách thức đó.
"Có lý do để tôi tham gia trò của cô chứ?"
"Hả?"
"Cô không thể tự nhiên đều nghị ai đó tham gia một chương trình tự biên diễn gì mà không cho họ một cái lý do để nhận lời cả, tôi và Seimon hoàn toàn có thể bơ mặc cô rồi bỏ về trừ phi cô thực sự nghiêm túc về cái vụ thi thố này và đưa ra cái gì đó có đáng với thời gian tôi bỏ ra"
"Hử? Ý ngươi là...phần thưởng?"
Kaga không nói gì, chỉ chậm rãi đứng dậy rồi tiến tới trước mặt Shara.
"Hô, có hơi tự tin quá đấy nhỉ. Nhưng không sao, cũng được thôi"
Shara cười nhếch mép rồi rút ra ba tấm thể đỏ rọi, bóng loáng với logo (Golden Hawk) Hoàng Kim Ưng ấn chìm ở trên nó.
"Tự do sử dụng, mỗi tấm thẻ này trị giá 245 triệu"
"Tsk, tsk"
Chẳng để cô ta nói hết lời, Kaga lắc đầu rồi vẩy vẩy cánh tay trái.
"Tiền đây chúng tôi không thiếu, tiểu thư không cần giao ra quỹ đen của mình. Nếu thực sự có món gì giá trị, tôi tin là thứ đó nằm trên cổ tay của cô cơ"
Kaga vừa dứt lời, Shara lập tức đưa mắt dựa theo lời của cậu mà nhìn lên cánh tay mình. Ra là hắn đã tia thứ này từ đầu.
Trên cổ tay nhỏ là Hắc Tinh Tử Nhật - Dark Death Sun, một ngoại vật được Trái Đất biết đến sau hội nhập của Tam Đại Lục. Nhưng sau sự biến đổi quá khác biệt về địa chất, nguyên liệu chế tạo vật này đã trở nên khan hiếm vô cùng.
Mang hình dạng như một chiếc vòng tay, với màu đen hơi ánh tím huyền ảo, chiếc vòng này là một Ma cụ vô cùng đặc biệt, cho phép người đeo có thể hấp thụ hai năng lực ngẫu nhiên từ Ma khí hoặc ma cụ khác. Một trang bị không thể phù lợp hơn cho những kẻ thích vung lên song Ma khí.
"Nii-sama, đó là..."
"Vòng trạng thái...nhưng xem ra ai cũng thích cái tên mới của nó đấy"
Seimon đứng bên cạnh cũng liền thủ thỉ với Kaga.
Về phần Shara, nghe thấy Kaga làm đề nghị như vậy cũng có phần lấy làm lạ, nhưng hôm nay là ngày nghỉ, cả bọn lại đều ở công viên, nếu muốn hạ hình ảnh Seimon thì đây là thời điểm thích hợp nhất. Rất có thể có nhiều học viên đồng học đang ở đây, thấy Seimon bị hạ nhục như vậy thì tin tức lan ra không thể nhanh hơn. Chưa kể, không thể nào nhỏ thua được...
"Hừm...thôi được rồi. Nếu ngươi muốn vậy, ta sẽ chiều"
Chẳng nhiều lời, Shara liền mạnh dạn tháo chiếc vòng tay ra rồi đặt nó lên bệ đá trước mặt Kaga và Seimon.
"Có vậy chứ. Được rồi, cô muốn gì từ chúng tôi"
"Ah, xem nào..."
Giả vờ nhìn ngang nhìn dọc mất một lúc, Shara cuối cùng vẫn nhắm thẳng tới Kaga và Seimon, đưa ngón tay chỉ về phía cả hai người.
"Phải. Cả hai ngươi sẽ phải quỳ xuống van lạy ta, mặc cho ta muốn làm nhục tới mức nào cũng được. Sau đó phải xin tha thứ trong bằng toàn bộ danh dự của mình!"
"Nghe vậy mà được à!?"
Kaga nghe xong có hơi cau mày, thế nhưng không hề tỏ ra khó chịu.
"Thế ngươi muốn sao? Nhiêu đó so với Ma cụ hiếm có của ta mà thì đã là gì? Ngươi sợ mất đi sự tự cao của một kẻ tầm thường như ngươi à?"
"...Thôi được, nếu cô muốn. Tôi chấp nhận cá cược"
Mặt Shara bất ngờ đổi sắc. Nụ cười gần như kéo lên hai mang tai hiện trên mặt con nhỏ ngay khi Kaga dường như không suy nghĩ gì mà nhận lời.
"Hahahaha!!! Ngu ngốc! Quả nhiên ngu ngốc, nhìn thấy phần thưởng cao mà quên sạch mọi chuyện luôn. Bổn cô nương còn chưa nói ra hình thức thi đấu mà đã nhận lời. Ngươi toi chắc rồi"
Shara cười thầm.
Kaga vẫn không biểu cảm gì, như thể cậu không nhìn thấy cái hố to tướng Shara vừa đào ra ngay trước mặt mình, rằng cậu vừa đồng ý với một vụ cá cược còn chưa có bắt đầu. Nếu bây giờ Shara bày ra cái trò gì đó với lợi thế nghiêng hết về phần cô ta, vậy là Kaga hoàn toàn không có đường thắng, tuyệt nhiên cũng không có đường lui lại. Người bình thường dù có vô thức nhận lời cá cược với cái giá to như vậy, nhận ra bản thân chưa rõ đang cá cược về cái gì, tất nhiên phải bất ngờ tá hoảng, dùng mọi cách để thuyết phục đàm phán lại, nhưng Kaga thì chẳng quan tâm về điều đó lắm.
"Song sĩ độc bại binh - Hai người tỷ thí tới khi một kẻ gục, người còn lại sẽ giành chiến thắng"
"Vậy...Nii-sama sẽ phải đánh nhau với cô ta sao?"
"Aw, sao lại bất công vậy, nếu bạn trai của Seimon là người tham gia thì mình cũng phải vậy chứ. Người tham chiến: Kaga Hishora và Asura Oukame, kẻ ngoài cấm can dự. Kẻ bỏ chạy, không có mặt lập tức xử thua"
"C-Cậu chủ Oukame?"
"Cái gì? Cao thủ Ma vong khí? Kẻ thừa kế Hoàng Kim Ưng ra trận ư?"
Những người qua đường lúc bấy giờ nhìn thấy ồn ào, to tiếng liền tò mò đứng lại xem cá cược, tất cả cùng một lúc đều kinh ngạc khi nghe đến tên đối thủ của Kaga.
Người thành phố này không ai không biết Asura là người nào, cao thủ của cao thủ, thiên tài trong thiên tài, chẳng nói về sức mạnh hay thực lực của cậu ta, riêng tiếng tăm về quyền lực của Hoàng Kim Ưng cũng đủ khiến người ta nghẹt thở rồi.
Tướng người tầm thường kia mà đối đầu với cao thủ thiên hạ, không cá kèo cũng biết người thắng người thua.
Về phần Kaga, cậu từ đầu tới cuối vẫn không lộ chút biểu cảm, ung dung không quan tâm tới đối thủ mình là kẻ nào.
"Oh, nhưng anh tay đâu có ở đây đâu chứ?"
"Ha, hôm nay là ngày hẹn của chúng ta, một ngày quan trọng như vậy, anh ấy sẽ tới sớm ngay thôi"
"Có chắc không vậy?"
"Tất nhiên! Nội trong nửa giờ nữa anh ấy sẽ có mặt, lúc đấy thì đừng có van lạy!"
. . .
Một tiếng đã trôi qua.
Vẻ mặt và nụ cười đắc thắng của Shara đã lộn ngược lại, toàn mặt đỏ rực lên như bị nghẹn thở.
Hai cuộc gọi đi mà người hôn phu Asura vẫn chưa bắt máy, còn Kaga thì đã bắt đầu văn vê chiếc vòng đen trên bệ đá một cách rất tự nhiên rồi.
[Pípp]
"A- Asura-sama!!"
"Shara?"
"Anh đến trễ hẹn quá rồi đấy, anh là hôn phu của em cơ mà, em đang bị bắt nạt đây này"
"Cửa tiệm hôm nay bị tàn phá tanh bành ra đây, anh không có rảnh hôm nay, còn buổi hẹn thì đẩy sang hôm khác đi. Anh sẽ tạ lỗi sau"
"Nhưng—"
Không kịp nói gì, một tiếng "Píp" nghe rõ mồn một vang lên từ phía đầu máy của Shara.