Quỷ tộc...Tôi đang ngồi ngẫm lại lí do mà mình bị lôi tới thế giới này, và vô số trải nghiệm không thể có trừ thế giới có ma thuật, ma lực, quái vật...
Tôi nhớ mang máng lại căn phòng học và lọ thuốc xịt kì lạ trước khi nằm trước lâu đài ElLast. Tôi không nhớ cái mùi của cái lọ thuốc đó, dòng chữ phát quang [Quà cho nhóc] và [2 mục tiêu được xác định] cũng dần mờ nhạt trong trí nhớ của tôi.
"Sao nó lại xuất hiện ở đó"
Cả việc xuất hiện trong căn phòng đó nữa, theo như cuốn [Thế Giới] thì phương thức triệu hồi sẽ đưa thẳng các người được chọn tới thế giới này.
Việc đó khiến tôi cho rằng giữa người triệu hồi và người bị triệu hồi có bàn tay thứ ba can thiệp vào.
Và có lẽ kẻ đó không ưa tôi lắm nhỉ? Hai người dính Hiệu ứng là tôi và Seimon, buff Seimon lên ngang anh hùng và debuff tôi như một thằng vô dụng. Có lẽ hắn muốn loại bỏ tôi ra khỏi tập thể anh hùng.
Đúng mà, toàn bộ số "anh hùng" đó đều học cùng trường! Tôi là kẻ duy nhất không ăn nhập tập thể ấy, có lẽ việc tôi bị lôi đến là do đang ở cùng Seimon và Hiki.
"Nhưng nếu mình không tìm thấy lọ thuốc hay xịt nó vào mặt thì sao?"
"Kaga-san lẩm bẩm gì vậy?"
"Chủ nhân?"
Tôi giật mình. Hiện tại tôi đang ở trong rừng, ngay phía Bắc thị trấn.
Chúng tôi vừa săn một đàn Ghoul Goblin, tôi không ngờ là ra tới cửa hang thì trời đã tối rồi. Quái vật ban đêm rất nguy hiểm, chúng sẽ đi săn ngay sau khi mặt trời lặn. Vì vậy, tôi quyết định dựng tạm một khu nghỉ qua đêm ngay trong rừng.
Tôi thay đổi địa hình đất cho bằng phẳng, dựng một đống lửa trại và biến đổi số cây xung quanh đó thành một hàng rào bảo vệ.
Sử dụng đống lá cây để làm 4 chiếc giường tạm thời.
Đó là một phần quy luật sinh tồn, việc quan trọng thứ hai sau khi có nguồn lửa đó là phải có nơi nghỉ ngơi cách nhiệt so với mặt đất.
Dù tôi bảo đây là một kiểu giường tạm thời nhưng Alisha và Tina vẫn đẩy hai đống lá của hai đứa lại để nằm cạnh tôi.
"Em đói quá rồi đó, Kaga-san"
"Xong rồi, đây, giới thiệu món 'Thịt Thỏ một sừng ướp táo dại chua ngọt Quay'!!"
"Ohhhhh"
Cả Alisha và Tina đều trầm trồ.
Tôi vơ được đống táo dại trên đường và cầm đuốc đập chết hai con Thỏ Một Sừng lúc ra khỏi khỏi hang, thêm chút gia vị mua ở thị trấn nên giờ mới chế biến ra cái món này.
"Chủ nhân...còn cô ấy?"
Alisha kéo tay áo tôi và chỉ vào người phụ nữ đang nằm ngất cạnh đó.
______________
Tên: Elbedol Kae
Giới tính: Nữ
Tuổi: 22
Cấp: B
Thiên chức: Mạo Hiểm Gia/ Kiếm sỹ/ Kẻ săn tiền thưởng
Sức mạnh: 4298
Ma lực: 6900
Kháng: 2300
Kháng ma thuật: 30%
Kĩ năng:
Gia tăng tốc độ Cast/Niệm phép• Bậc Đầu (Sơ cấp)
Cường hóa tốc độ• Bậc Trung (Trung cấp)
Kĩ thuật chiến đấu với kiếm• Bậc Cao (Cao cấp)
Cường hóa thể lực• Bậc Trung
Cường hóa giác quan• Bậc Cao
Trị liệu• Bậc Đầu
___________________________________
Elbedol? À, tôi nhớ là gần đây ở thị trấn có đồn về một cô gái tên Elbedol.
Nghe nói cô ấy là một mạo hiểm gia xuất thân từ vùng biên giới Adena. Với kĩ thuật dùng kiếm xuất sắc cộng với các dạng phép thuật hệ Thổ và Mộc, cô ấy đã dễ dàng nổi tiếng trong giới mạo hiểm gia với cái danh "Ma Pháp Kiếm Sư".
Cô ấy thường tham gia cùng các nhóm chinh phạt, săn quái khu vực. Lần này tới thị trấn tôi chắc rằng con Quái Thú nhầy nhụa vừa nãy là mục tiêu của cô ta.
Bất ngờ sao, con Quái Thú vượt quá mức cô ta hay 1 nhóm người có thể lo liệu...nên kết quả là để con Quái Thú xơi gần hết.
Tôi thở dài.
"Này, cô, mau dậy ăn chút gì đi, cô không cần giả vờ ngủ đâu"
"..."
Lừa sao được tôi. Tôi đã chăm hai con bé ngủ suốt một thời gian, nhịp thở đều đều không sâu của cô chỉ là đánh lừa người khác rằng mình đang ngủ.
Seimon đã dùng trò này suốt, cứ mỗi khi anh em tôi ngủ chung, thể nào con bé cũng chờ tôi ngủ say và định tụt quần tôi ra...E hèm.
"Có lẽ cô không muốn bị gọi dậy nhỉ?"
Tôi cầm một que 'Thịt Thỏ một sừng ướp táo dại chua ngọt Quay' lên, lấy tay phe phẩy để mùi hương tỏa về phía Elbedol.
[Ọc ọc]
Cái tiếng báo động biểu tình không lẫn vào đâu được, cô ấy thật sự đang đói nhỉ.
---Roạt. Elbedol vùng dậy khỏi đống lá và ngồi quay lại chỗ tôi.
Mặt cô ấy đỏ bừng lên.
Tôi cười mỉm rồi đưa cho cô ấy một que thịt quay vẫn đang nóng.
"C---cảm ơn"
"Đừng khách sáo, hãy tự nhiên thưởng thức nó, tôi còn nhiều lắm"
Tôi vừa dứt lời thì cô ấy ăn ngấu nghiến nó. Vâng, vậy là Tina có đối thủ về tốc độ ăn.
Để ý kĩ cô ấy chút. Elbedol là một cô gái có mái tóc xanh mạ non, với nước da trắng làm cô trông giống con nhà quyền quý hơn là một nữ mạo hiểm gia.
Bộ giáp da được gia cố thêm những mảnh thép rời, bó sát cơ thể cô ấy, đẩy bộ ngực đầy đặn lên. Chúng nhỏ hơn của Nell, nhưng chắc cũng vào cỡ của Shirohime.
Chiếc váy loại cho người di chuyển nhanh được cắt ngắn, lộ cặp đùi căng mịn ra.
"Uuuu...."
"C, cô ổn chứ?"
"Ngon quá! Thật sự quá là ngon!"
"Ahaha...."
"Vị chua làm miệng lưỡi tôi run lên, hơi nóng của thịt quay khiến tôi phải nhai nó thật cẩn thận, ngay lúc đó vị ngọt tan ra bao phủ toàn miệng!!"
"...Nghệ thuật vậy sao?..."
Tôi thấy chút gì đó tự hào trong lòng. Và nếu nó ngon vậy, tôi có nên mở một quán ăn chuyên món quay nướng không nhỉ?
Tôi tiếp tục nghĩ vớ vẩn như vậy khi Tina và Elbedol bắt đầu chạm mắt nhau và nổi máu thi ăn. Oi! Tôi nói là còn nhiều chứ không nói là còn cả núi đâu!
___________________________________
•Nửa tiếng sau•
Alisha và Tina ăn no và lăn ra ngủ trước, tôi quyết định thức và nói chuyện với Elbedol lâu hơn tẹo nữa.
"Thật sự cảm ơn cậu đã cứu tôi vào lúc đó, thâm chí còn chuẩn bị đồ ăn cho tôi"
"Không có gì đâu, Elbedol-san"
"Xin hãy gọi tôi là Elbedol"
"À, được thôi, vậy hãy gọi tôi là Kaga"
Tôi giơ tấm thẻ mạo hiểm gia của mình lên, điều gì đó làm Elbedol hơi giật mình.
"Màu xanh?"
"Đúng vậy, cũng do tôi thực hiện khá nhiều nhiệm vụ của Công Hội, họ đã đồng ý cho tôi thay thẻ màu xanh"
"Cấp độ của cậu?"
"Ah...à...xem nào, C chăng"
Elbedol tròn mắt lên, cô ấy bịt miệng lại và bắt đầu cười.
"Thấp lắm sao?"
"Hahaahaha!!!"
"Hahaaa...."
"Cậu...cấp C?"
"Có gì lạ lắm sao?"
"Cậu đã kết liễu con Quái Thú đó...dù chỉ là mang máng do lúc đo quá sợ, nhưng chắc chắn tôi đã thấy cậu xử lý nó, có lẽ do mọi thứ khá rối loạn nên tôi nghĩ cậu đã giết nó bằng một đòn vậy, điều đó là không thể với một người cấp C, dù cho họ có kinh nghiệm chiến đấu cao tới đâu đi chăng nữa được"
Tôi im lặng.
"Nhưng nếu cậu muốn giấu nó vì vấn đề cá nhân thì tôi cũng không thắc mắc đâu"
"Hahaha, cảm ơn cô đã hiểu..."
"Vậy hai cô bé này đã giúp cậu sao? Hai đứa coi vậy mà mạnh mẽ thật"
Tôi cười mỉm và xoa đầu hai cô bé đang nằm cạnh mình. Mà cũng nhờ hai cô bé đòi quay lại cái hang đó, bằng không thì cô thực sự đã bỏ mạng.
"Oaaa,...mệt thật đấy, vậy tôi đi nghỉ trước đây, Kaga"
"Tôi cũng vậy, chúc cô ngủ ngon"
__________________________________
『Sáng hôm sau, Cồng Bắc thị trấn』
"Elbedol, cầm lấy này"
Tôi lấy ra trong |Rương đồ| một cái túi lớn ngang bắp tay và đưa nó cho Elbedol.
"Đây...là gì vậy?"
"À, một cái răng của con Quái Thú cô tấn công hôm qua, chúng có vẻ cứng cáp và chống ăn mòn bởi độc, tôi chắc cô sẽ cần nó như bằng chứng về việc đã xử lý nó"
"Nhưng, đó là công sức của cậu mà"
"Bỏ đi, tôi không muốn liên quan vào nhưng vụ lớn như vậy, chưa kể tôi sẽ rời thị trấn vào hôm nay"
Elbedol không nói gì, cô ấy nhận lấy chiếc răng và chúng tôi tiến tới cổng Bắc thị trấn.
Chúng tôi giơ thẻ mạo hiểm gia để xác nhận rồi đi thẳng tới Tòa Công Hội. Khung cảnh ở đây thực sự làm tôi thấy hơi bất ngờ.
Vô số mạo hiểm gia đứng trước bàn tiếp tân, lính gác chạy rầm rập bên ngoài. Giáp, khiên, vũ khí bày bán ngay ngoài cửa công hội. Các quầy lẻ bán dược phẩm đều vừa cháy hàng.
"Có chuyện gì sau một đêm thế này? Chiến tranh à?"
Tôi cũng nghĩ khả năng chiến tranh sẽ xảy ra, giữa các vương quốc, nhưng nó không thể nào phát động sau một đêm được.
Cô chen vào đám đông trong khi nhờ Elbedol trông chừng Alisha và Tina ở bên ngoài, tôi muốn hỏi Nell nguyên nhân của mớ lộn xộn này.
"Nell!"
"Ah, Kaga, cậu không sao chứ"
"Tôi không sao, nhưng nhìn lại cô kìa, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Nell đang đầm đìa mồ hôi, phải thực hiện yêu cầu của hàng đống mạo hiểm gia xung quanh thật sự nghĩ thôi cũng đủ áp lực. Mà, quần áo cô ướt tới mức tôi thấy được một phần nội y đấy.
"Anh hùng của G.Fate đang phát động tập trung lực lượng có thể để chinh phục một con Quái Thú khu vực, chúng tôi không biết nó đang lẩn trốn ở đâu như có vẻ đã có người mất mạng vì nó, à, cậu muốn tham gia chứ?"
"Tôi nghĩ là không---"
"Nell"
Một giọng phụ nữ hét lớn lên ngay trước khi tôi kịp trả lời. Nó kéo sự tập trung của mọi người vào cô ta.
"Takao-sama, mọi mọi đã đăng kí và chuẩn bị sẵn sàng rồi"
Nell đáp lại người phụ nữ kia một cách kính trọng. Tôi đoán cô ta chính là nữ anh hùng- người dẫn đầu cuộc săn con Quái Thú...À đợi đã, Quái thú nào cơ?
"Nell, cô hình như nhắc tới Quái Thú* chứ không phải Quái vật* thì phải"
"À vâng, có một vụ tử nạn gần đây có dấu hiệu của Quái Thú, chúng tôi không rõ nó đã trốn đi đâu, thứ bằng chứng còn lại chỉ là một nửa lớp da mặt và xác hai người đàn ông"
"Không phải có nhiệm vụ săn những Quái thú như vậy sao?"
"Không đâu, nhiệm vụ săn quái thú gần đây nhất được hai nhóm lớn nhận, nhưng theo mô tả thì chúng nhỏ hơn rất nhiều, thậm chí nếu tính toán theo kích thước lớp da mặt thì con Quái thú này có thể là mẹ của hai con non kia"
"Xin...xin lỗi" (Elbedol)
Elbedol ngắt cuộc nói chuyện của chúng tôi, tay cô ấy đang ôm chiếc răng mà tôi đưa cho.
"Nell, tôi đến hoàn thành nhiệm vụ chinh phạt, đây là bằng chứng chinh phạt thành công"
Elbedol đặt chiếc răng lên bàn trong khi Nell đang tròn mắt ra, vai cô ấy rung lên.
Đưa tay chỉnh lại kính, Nell kiểm tra chiếc răng với thông số đo đạc từ nhiệm vụ mà Elbedol đã nhận.
"Tôi tưởng cô chỉ được thuê thôi chứ"
"Chúng tôi vẫn là một nhóm mà"
"Nhưng họ gặp Diêm Vương cả rồi..."
"Tức là sẽ không phải chia phần thưởng đúng không, đừng lo, tôi sẽ hậu tạ cậu"
"Nah, bỏ đi, mà khoan, cô hiểu Diêm Vương là gì à?"
Tôi và Elbedol thì thầm nhau.
"Elbedol, phải không ạ? Ừm...tôi cần nói chuyện một chút với Chủ Công Hội"
Nell nói vậy rồi phóng đi mặt mũi trông khá hốt hoảng.
"Biết gì không, Elbedol, tôi sẽ rời khỏi thị trấn đây, tôi xong việc ở đây rồi, mong sau này chúng ta sẽ gặp lại"
"Kaga?"
Tôi cảm thấy mình sắp dính vào một rắc rối nào đó khá lớn.
Phải rồi, Công Hội đang chuẩn bị giết một con Quái Thú nào đó, nó để lại một mảng da mặt và hai xác người đàn ông. Một vị anh hùng muốn thử sức với nó, nhóm của Elbedol nhận nhiệm vụ săn hai con non nhưng lúc tôi gặp Elbedol thì một con Quái Thú khổng lồ bị xé mất nửa khuôn mặt do dịch chuyển thất bại của hai người đàn ông.
Tôi kể những điều trên với Alisha và Tina khi đang rời khỏi thị trấn.
"Chủ nhân, nếu như chủ nhân kể thì...chính chủ nhân đã..."
Ừ anh đã kết liễu nó, lẫn con non luôn.
"Kaga-san! Sao Kaga-san không nói cho mọi người? Kaga-san có thể nổi tiếng đó"
Anh không quan tâm tới nổi tiếng. Việc anh lo là những rắc rối kèm theo nó.
Giả dụ tôi bị lộ là người giết Quái Thú khu vực, điều đầu tiên là nữ anh hùng kia, người thậm chí huy động quân lính để tìm nó, cô ta chắc chắn sẽ tìm mọi cách để "Đấu" với tôi một trận, nếu cô ta cũng thuộc kiểu anh hùng ATSM bản thân.
Điều thứ hai là, nếu tôi bị phát hiện, khả năng mặt và tên tôi sẽ lan tới tai chính quyền ElLast, họ có thể không cần biết lí do tôi vẫn sống nhưng những kẻ đó sẽ săn lùng tôi và tôi có thể bị kết tội vượt biên không giấy phép.
Vậy nên, lượn đi trước khi ai phát hiện ra là lựa chọn an toàn nhất của tôi
Qua nhiều lần trao đổi thông tin với Nell, tôi quyết định hướng thằng tới Thủ đô của WildStone qua cổng Đông.
___________________________________
•Trong khi đó•
"Cậu ta mới rời khỏi đây thôi"
Nữ anh hùng ban nãy đang túm cổ Elbedol và ghì chặt người cô vào tường.
"Vậy cô khẳng định rằng tên mạo hiểm gia thuộc lớp Lính Mới trong các Mạo Hiểm Gia đó đã xử lý con Quái Thú ư"
"Làm ơn...Takao-sama! Hãy bỏ cô ấy xuống"
Nell đang cố ngăn hành động bạo lực của một người Anh Hùng lại nhưng nó thật sự vô dụng.
"Nell, liên lạc lập tức với các đội gác cổng, có thể hắn ta vẫn ở trong thị trấn, bằng mọi giá phải giữ hắn lại"
"Tôi...tôi đã liên lạc với họ trước rồi, họ nói vừa rồi có một thanh niên tóc vàng và hai á nhân đi qua cổng phía Đông"
Takao thả cổ Elbedol làm cô ấy ngã sóng soài ra mặt sàn.
"Tốt, lính đâu? Chuẩn bị ngựa cho ta, chính tay ta sẽ bắt hắn lại, để xem tên tiểu tử cướp con mồi khỏi tay ta thực lực ra thế nào"
Vị anh hùng nở nụ cười trong khi khuôn mặt tối sầm lại. Bất cứ ai đứng trước cũng phải nhanh chóng tránh đường cho cô ta.
Họ đều cảm nhận được sự nguy hiểm đáng sợ đến mức không ai muốn thở ra một tiếng.
__________________________________