“Đã đưa ra yêu cầu hoang đường gì?” Long lão phu nhân cũng có chút mơ hồ, lời của cháu trai bà, bà vừa rồi đã rất chăm chú nghe.
“Ông ta đề nghị để Tô Lạc Lạc vào phòng cháu thay cho Tô Vũ Phỉ, đồng nghĩa
với việc hi sinh lần đầu tiên của cô ấy, để người say là cháu tưởng nhầm cô ấy là Tô Vũ Phỉ. Sáng hôm sau, Tô Vũ Phỉ còn cố ý vạch ra vết máu
đỏ.” Long Dạ Tước lúc này không chút do dự kể lại toàn bộ chuyện đêm đó.
Hai vợ chồng Tưởng Nhân và Long Sở Hùng ở một bên nhìn nhau không dám tin
vào những lời của con trai. Long lão phu nhân cũng sửng sốt trước những
gì cháu mình nói.
Bây giờ tất cả họ đều bối rối, nhưng trong lòng bọn họ đều nghiêng về lời nói của cháu mình.
“Hoang đường, đây đều là lời nói một phía từ đứa con riêng của tôi, tôi sao có thể làm ra chuyện này?” Tô Vĩ Khâm sắc mặt tái xanh, tức giận nói.
“Sau việc đó, bác gửi vào thẻ của cô ấy một trăm vạn, nếu muốn đi kiểm tra
cũng có thể phát hiện thời gian bác chuyển khoản cho cô ấy là hơn hai
giờ sáng!” Long Dạ Tước muốn ép buộc Tô Vĩ Khâm trước mặt mọi người thừa nhận trách nhiệm về chuyện xảy ra năm đó, đồng thời lấy lại công bằng
cho Tô Lạc Lạc.
“Đó là bởi vì bác mềm lòng, cảm thấy có thể cứu
giúp thì hãy cứu một lần, cho nên mới đưa tiền cho nó. Về phần thời
gian, bác quên rồi, nhưng không cứu được cũng không thể trách chúng ta.” Tô Vĩ Khâm lạnh lùng tàn nhẫn nói.
“Nói như vậy, Tô Lạc Lạc thật sự trộm thẻ vào phòng sao?” Tưởng Nhân tò mò hỏi Tô Vĩ Khâm.
Tô Vĩ Khâm ánh mắt lóe lên, sắc mặt rất tức giận.
Long Dạ Tước trả lời câu hỏi của mẹ anh: “Bác Tô không thừa nhận cũng không
vấn đề gì, toàn bộ nhà họ Tô không thừa nhận cũng không sao. Tôi tin
rằng năm đó cô ấy hoàn toàn vô tội. Cô ấy tuyệt đối không phải là người
tâm địa thâm sâu như Tô Vũ Phỉ nói. Nếu thật sự nói tâm địa thâm sâu độc ác thì phải là Tô Vũ Phỉ. Tôi đã trải qua và cũng đã bị lừa qua rồi.
Tô Vũ Phỉ lập tức không dám nhìn anh, lương tâm cắn dứt, đan tay vào nhau, Tưởng Nhân và Long lão phu nhân cũng nhìn về phía cô ta, phát hiện ra
rằng cô ta thậm chí không bao biện cho vấn đề này.
“Dạ Tước, tôi
vẫn là cảnh cáo cậu! Con gái tôi từ nhỏ đã không có ai giáo dục, nếu
thật sự muốn cưới nó thì sau này sẽ phải hối hận.” Tô Vĩ Khâm tàn nhẫn
nói xấu Tô Lạc Lạc.
Ông ta lo lắng sau này Tô Lạc Lạc thật sự gả
cho Long Dạ Tước, sau khi có quyền lực sẽ đến báo thù cho mẹ mình, đến
lúc đó thì nhà họ Tô sẽ gặp xui xẻo.
Lúc Long Dạ Tước nghe nói
năm đó Tô Vĩ Khâm đã bức hại Tô Lạc Lạc, anh đã cảm thấy ông ta là một
người cha tàn nhẫn. Bây giờ nghe lời ông ta nói, anh không thể tin được
trên đời lại có kẻ máu lạnh như vậy.
Ngay cả con gái ruột của mình cũng nhẫn tâm như thế.
“Mặc dù cậu Long có hiểu lầm sâu sắc với nhà họ Tô, vậy thì, rõ ràng chúng
tôi không cần nói đến chuyện hôn sự nữa, chúng tôi nên nói lời từ biệt.” Tô Vĩ Khâm đứng dậy, liếc nhìn vợ và con gái. Sắc mặt Uông Nguyệt Dung
cũng rất khó coi, cầm lấy tay Tô Vũ Phỉ nói: “Con gái, chúng ta đi
thôi!”
Nói xong ba người bước ra khỏi đại sảnh mà không thèm nói một câu.
Tưởng Nhân lịch sự lập tức đứng dậy tiễn bọn họ ra ngoài.
Long Dạ Tước vốn tưởng rằng nhà họ Tô sẽ có thể kể ra chuyện năm xưa, không
ngờ Tô Vĩ Khâm lại vì sĩ diện của mình mà phủ nhận, đây là điều không
ngờ tới.
“Dạ Tước, con vừa rồi cũng quá lỗ mãng rồi.” Long Sở Hùng dạy dỗ con trai.
“Ba, những gì con nói đều là sự thật. Tuy rằng Tô Vĩ Khâm không chịu thừa
nhận, nhưng con có thể tìm ra bằng chứng cho thấy ông ta đã bức hại Tô
Lạc Lạc.” Long Dạ Tước nói rất chắc chắn.
Long lão phu nhân nghe
nửa ngày vẫn thấy mơ hồ: “Dạ Tước, cháu làm sao có thể chắc chắn Tô Lạc
Lạc bị bức hại? Tự chính miệng cô ấy nói ra?”
“Quả thực, chính là cô ấy đã nói ra.”
“Nếu năm đó cô ấy có mưu đồ, bây giờ lại bịa ra chuyện này để lừa gạt con,
con làm sao mà biết được? Dạ Tước, đừng quá dễ tin người.” Long lão phu
nhân cũng dạy dỗ anh một trận.
Tưởng Nhân từ ngoài cửa bước vào,
nhìn con trai mình: “Dạ Tước, sao con có thể xúc phạm người ta như vậy?
Con có biết họ sẽ tức giận đến mức nào không?”
Long Dạ Tước hừ lạnh một tiếng: “Sau này, những người này không được bước chân vào nhà họ Long, từ hôm nay cắt đứt mọi quan hệ.”
“Dạ Tước, con vừa nói muốn kết hôn với Tô Lạc Lạc, đây là chân thành sao?” Tưởng Nhân tức giận hỏi.
“Tô Vũ Phỉ đã được ấn định trước, cộng thêm cô ta đã ở bên mọi người năm
năm, mọi người chắc chắn là sẽ tin cô ta. Nhưng cô ta nói năng lung
tung, cho dù có hiếu thuận với mọi người thì cũng chỉ là muốn ngồi vào
vị trí của mợ chủ nhà họ Long.” Lúc này Long Dạ Tước mới có thể nhìn rõ
bộ mặt thật của nhà họ Tô. Một nhà ba người thông đồng với nhau, làm xấu hình ảnh của Tô Lạc Lạc trong tư tưởng của mọi người.
“Dạ Tước, đừng hành động theo cảm tính, Tô Lạc Lạc là người như thế nào, chúng ta vẫn chưa rõ.” Long Sở Hùng nhíu mày.
“Con chỉ muốn cầu xin mọi người tin rằng năm đó cô ấy vô tội. Đừng nhìn cô
ấy bằng cặp kính màu, xin hãy nhìn nhận lại cô ấy.” Long Dạ Tước quay
sang nhìn ba mẹ mình, đồng thời cũng nhìn lại bà nội: “Bà nội, bà cũng
vậy. Vì hai chắt đáng yêu của bà, xin hãy nhìn nhận lại Tô Lạc Lạc!”
“Chắt của bà tất nhiên là bà rất thích rồi.” Long lão phu nhân gật đầu, nhưng thay vào đó nói: “Theo những gì cháu nói, mẹ của bọn trẻ, chúng ta cũng cần có thời gian để tìm hiểu, cháu không thể nói cưới là cưới được.”
“Bà nội, nếu bà gặp cô ấy, bà sẽ hài lòng.” Long Dạ Tước mỉm cười. Anh biết tính tình của bà nội nhiều tuổi, tính cách cổ hũ, thêm vào đó là sự giả vờ hiếu thảo của Tô Vũ Phỉ bao năm qua. Cô ta đã mua chuộc được lòng
bà, khiến bà không hề nghi ngờ gì về những lời cô ta nói trước kia.
“Dạ Tước, những gì con nói vừa rồi là sự thật sao?” Long Sở Hùng cẩn thận
nhớ lại, lúc đó Tô Vĩ Khâm đang ngồi bên cạnh mình, quả thật có vẻ khó
chịu và tức giận. Tô Vĩ Khâm mà ông biết, nếu việc không phải do ông ta
làm ra thì với trình độ của ông ta về cơ bản là không cần phải kích động như vậy.
Long Dạ Tước cũng nói mệt rồi, uống một ngụm trà trên
bàn, hạ bớt tức giận vừa rồi, lạnh lùng gật gật đầu: “Không sai, những
gì con nói đều là sự thật. Năm đó không biết Tô Vĩ Khâm nghe được ở đâu
con thích phụ nữ còn trinh nguyên, nếu không sẽ không cưới. Vì vậy, ông
ta vì để lấy lòng con, đã mang Tô Lạc Lạc thay thế Tô Vũ Phỉ. Sau sự
việc đó đã cho cô ấy một trăm vạn. Tuy nhiên, mẹ của cô ấy cuối cùng
cũng không qua khỏi. Cô ấy dùng số tiền đó để nuôi dưỡng hai đứa bé”
“Nói như vậy, những gì Ngữ Phù nói trước đây đều là lừa dối chúng ta?” Tưởng Nhân trợn mắt không tin, Tô Vũ Phỉ vẫn là hình tượng thông minh lanh
lợi trong lòng bà!
“Bởi vì Tô Lạc Lạc đã trở về sống cùng con,
nhà họ Tô không muốn Tô Lạc Lạc kể cho con nghe về vụ tai tiếng năm năm
trước. Bọn họ đã sớm cử Tô Vũ Phỉ đến trước và bịa ra một câu chuyện để
lừa dối mọi người, khiến mọi người có ấn tượng xấu về Tô Lạc Lạc, mục
đích là tiếp cận con, đồng thời kích động sự phẫn nộ và không hài lòng
của mọi người đối với cô ấy.” Long Dạ Tước nghiêm túc đáp, lúc này trong lòng anh chỉ muốn cười, cha mẹ nhất định cũng không biết, anh hiện tại
chỉ muốn kết hôn với Tô Lạc Lạc. Người phụ nữ kia còn mặt mũi để gả cho
anh sao!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT