– Tô Lạc Lạc.

Anh gọi thẳng tên cô.

Tô Lạc Lạc quay đầu lại nhìn thấy anh lập tức hừ một tiếng không muốn để ý.

– Chuyện cô và Dạ Trạch Hạo có phải thật không?

– Sao vậy? Cậu chủ Long bắt đầu thích quan tâm đến bí mật của người khác sao?

Tô Lạc Lạc nhướng mày hỏi, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn khi anh hỏi vấn đề này. Hiện giờ tin đồn giữa cô và Dạ Trạch Hạo đang nổi, chỉ cần anh làm việc bằng máy tính sẽ biết tin tức này.

– Tốt nhất cô nói thật cho tôi biết, đó là thật hay giả.

Long Dạ Tước nheo mắt trầm giọng nói.

– Thật hay giả đều là chuyện của tôi, không liên quan đến anh.

Tô Lạc Lạc cười lạnh nói.

– Đúng là không liên quan đến tôi, nhưng liên quan đến bọn trẻ, tôi không hi vọng bọn trẻ biết, mẹ của chúng là một người phụ nữ lẳng lơ, cẩu thả.

Vẻ mặt Long Dạ Tước tối sầm lại.

– Ai cẩu thả? Ai lẳng lơ?

Tô Lạc Lạc tức giận đến đỏ mặt.

– Trên IPAD của cô hôm qua không phải là có ảnh chụp thân mật của cô và đàn ông sao? Xem ra thân thể của cô không chỉ có một người đàn ông chạm qua, thật sự là có rất nhiều người đàn ông đã được chạm vào.

Long Dạ Tước lạnh lùng nói, trong lòng có một cảm giác không nói nên lời.

Tô Lạc Lạc vừa nghe, nghĩ một lát mới nhớ ra đó là ảnh cô chụp cùng đứa con bị GAY của chủ nhà trước kia. Không ngờ anh nhìn thấy hơn nữa còn coi đây là căn cứ bảo cô lẳng lơ.

– Tôi có mấy người đàn ông đó đều là chuyện của tôi.

– Vậy cô cùng Dạ Trạch Hạo thì sao?

Long Dạ Tước nghiêm mặt nhìn chằm chằm cô tiếp tục hỏi.

– Đã lên giường?

Tô Lạc Lạc đầu óc ong ong, người đàn ông này cũng dám nghĩ như vậy, cô vụt đứng dậy:

– Lên giường hay không có liên quan gì đến anh? Chỉ cần tôi đồng ý, tôi có thể lên giường với một ngàn người.

Nói xong cô cảm thấy nói chuyện với anh chỉ thêm bực mình cô cảm thấy khát muốn đi uống nước.

Nhưng cô vừa mới đi qua bên cạnh anh, cánh tay đã bị anh kéo mạnh lại.

Cô trực tiếp ngã vào ngực anh.



Cơ thể anh rất khỏe mạnh, giống như bức tường, cô thực sự bị đâm cho đầu váng mắt hoa.

– Anh muốn làm gì?

Tô Lạc Lạc tức giận, nhưng không muốn làm bọn trẻ phát hiện cô nói rất nhỏ.

Hiện giờ anh rất thích trêu chọc cô phải không?

Lúc này cô nghe tiếng bọn trẻ chạy ở phía xa, hình như là máy bay của Tô Tiểu Sâm bay đến một chỗ khác.

Cằm Tô Lạc Lạc bỗng bị một bàn tay nắm chặt, nâng mặt cô lên, hơi thở giận dữ phun vào mặt cô:

– Làm gì, thật ra tôi muốn hỏi cô muốn làm gì? Rõ ràng một người phụ nữ có hai con, còn tùy tiện ngủ với đàn ông như vậy, cô có trách nhiệm của một người mẹ sao?

Rõ ràng Long Dạ Tước rất tức giận, vẻ mặt ủ dột, nói ra những lời này như nghiến răng nghiến lợi, giọng nói đầy lạnh lùng.

Tô Lạc Lạc cảm thấy mình bị oan, cô cắn răng nói:

– Anh dựa vào cái gì nói tôi là người không có trách nhiệm?

Môi Long Dạ Tước gần như là dán lên tai cô:

– Nếu cô là người có trách nhiệm, nên an tâm sống với bọn trẻ không phải chạy đi xằng bậy với đàn ông.

– Con mắt nào của anh thấy tôi xằng bậy?

Tô Lạc Lạc tức giận hốc mắt đỏ lên, trong lòng vừa tủi thân vừa tức giận.

– Vậy cô thừa nhận hay không thừa nhận có quan hệ tình cảm với Dạ Trạch Hạo?

Long Dạ Tước tiếp tục vấn đề vừa rồi, chết tiệt, anh lại muốn biết đáp án như vậy.

Tô Lạc Lạc nhìn ánh mắt lạnh lùng khắc nhiệt của anh, cô hít sâu một hơi

– Không có, tôi cùng anh ta chỉ là quan hệ công việc. Hôm qua anh cũng ở đó, chung tôi lên giường hay không, không phải mắt anh mù chứ?

Câu cuối cùng cô mắng anh mắt mù.

Long Dạ Tước buông lỏng tay cô, như có được đáp án anh muốn, anh cắn răng lạnh giọng cảnh cáo

– Tốt nhất cô an phận một chút, nếu không cô thông đồng với ai tôi sẽ diệt người đó.

Anh nói những lời này đều lạnh như băng.

Tô Lạc Lạc hít sâu một hơi ngẩng đầu nhìn anh. Vẻ kiêu ngạo hiện lên rất rõ trong mắt anh, cô đột nhiên bật cười:

– Cậu Long, những lời này của anh sao tôi nghe giống như là ghen vậy? Thế nào? Tôi như thế nào anh cũng để ý sao?

Long Dạ Tước lập tức nhíu chặt mày kiếm, khóe miệng cong lên nở nụ cười khinh thường hừ một tiếng:

– Cô suy nghĩ nhiều quá rồi.

Tô Lạc Lạc ngừng cười, lộ ra vẻ lạnh lùng:



– Tốt nhất là tôi nghĩ nhiều đi. Cho dù anh thích tôi, cả đời tôi sẽ không thích anh.

Cô dùng một từ thật kiên định, cả đời.

Sắc mặt Long Dạ Tước trở nên ảm đạm:

– Nếu trên thế giới này chỉ còn có một mình cô là phụ nữ tôi sẽ cân nhắc.

Tô Lạc Lạc bĩu môi:

– Cho dù đàn ông trên thế giới này chết sạch, chỉ còn lại một mình anh, tôi sẽ đâm đầu vào tường chết cũng không để anh được lợi.

Cô nói nghe còn kinh tởm hơn anh.

Long Dạ Tước cảm thấy trong lòng ngực có một sự tức giận đốt cháy hết sự trầm ổn và lý trí của anh từ trước đến này. Cô gái này không có bản lĩnh gì nhưng bản lĩnh lớn nhất đấy chính là làm cho anh tức giận.

Nhà họ Long.

Tô Vũ Phỉ ăn cơm xong định đi dạo một vòng mua cho bọn trẻ ít quà cao cấp đưa đến biệt thự của Long Dạ Tước để lấy lòng hai đứa bé kia.

– Vũ Phỉ, lát nữa đến chỗ của Long Dạ Tước phải thể hiện tốt một chút để bọn trẻ thích cháu.

Tương Nhân nhìn Tô Vũ Phỉ nói. Hôm nay thấy tin tức của Tô Lạc Lạc và Dạ Trạch Hạo trong lòng bà càng lo lắng, sợ người mẹ như Tô Lạc Lạc làm hỏng hai đứa cháu của bà, bà hi vọng Tô Vũ Phỉ có thể nhận hai đứa nhỏ.

Tô Vũ Phỉ lập tức cảm thấy được cổ vũ, cô gật đầu nói:

– Bác yên tâm, cháu nhất định sẽ đối tốt với hai đứa trẻ, cũng sẽ khiến Long Dạ Tước yên tâm.

– Được.

Tương Nhân gật đầu hài lòng.

Tô Vũ Phỉ từ nhà họ Long đến trung tâm thương mại gần đó cô bắt đầu lựa chọn quà tặng. Cô định chọn nhiều một chút, mua cho mỗi người một chiếc điện thoại đồng hồ sau đó lại chọn mấy món đồ chơi trẻ em cao cấp. Chọn tám món, gái bốn trai bốn.

Nhìn thấy nhiều đồ chơi như vậy Tô Vũ Phỉ nghĩ thầm hai đứa trẻ chắc chắn sẽ thích cô.

Không có đứa trẻ nào không thích đồ chơi.

Ăn cơm trưa xong vì sáng nay không vui vẻ gì với Long Dạ Tước nên Tô Lạc Lạc ở trong phòng.

Hai đứa trẻ từ nhỏ đã có bạn chơi không giống như những đứa trẻ một mình cho nên từ nhỏ Tô Lạc Lạc đã không cần lo lắng.

Long Dạ Tước định đưa hai đứa nhỏ đến công viên gần đó chơi. Hai đứa trẻ đều có xe đạp nên đạp xe đi Long Dạ Tước giống như vệ sĩ của chúng.

Ở đây không có ô tô đi lại rất tiện cho chúng đạp xe.

– Anh, đợi em với…

Tô Tiểu Hinh đạp xe đuổi theo Tô Tiểu Sâm có chút lo lắng.

Long Dạ Tước nhìn chằm chằm hai đứa trẻ, đề phòng chúng bị ngã. Nhưng thật ra xe đạp có bánh phụ rất an toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play