Một giây đó cô không cần biết thế nào là tình yêu, liếc mắt một cái đã yêu thương người đàn ông này, muốn trở thành vợ anh.
Nhưng lúc đó mẹ cô đã nghe được từ phía bà Long rằng con trai bà thích cô gái trong trắng. Lúc đó Bà Long nghĩ cô mới 20 tuổi nhất định là cô gái
trong trắng. Lúc đó mẹ cô đã cam đoan với Bà Long cô là cô gái trong
trắng.
Nhưng, cha mẹ cô đều biết, khi cô 18 tuổi đã không còn đêm đầu tiên. Lúc đó sinh hoạt cá nhân của Tô Vũ Phỉ tương đối hỗn loạn,
đêm đầu tiên của cô đã bị một tên xã hội cướp đi.
Cho nên lúc đó
cha mẹ cô đều nghĩ cách lừa dối, còn cô ta cũng thật sự lo lắng, sợ Long Dạ Tước biết cô không còn đêm đầu tiên, cuộc hôn nhân sẽ không thành.
Công ty của cha cô đang cần nhà họ Long giúp đỡ. Cho nên khi cha nói dùng Tô Lạc Lạc thay thế cô ta, cô ta đã phản đối phát điên. Nhưng không lay
chuển được cha mẹ cô. Cho nên mới có chuyện đêm hôm đó, cô ta tận mắt
nhìn thấy Tô Lạc Lạc từ phòng Long Dạ Tước đi ra.
Còn trong phòng tràn ngập hương vị hoan ái, sáng sớm cô còn thấy trên lưng Long Dạ Tước có vết cào ám muội.
Tiếp theo rất thành công, cô ta trở thành bạn gái của Long Dạ Tước. Mặc dù
sau đêm hôm đó Long Dạ Tước không để ý gì đến cô ta, thậm chí lạnh lùng
đến mức cô nghi ngờ, cảm giác giữa cô và người đàn ông này có một con
sống lớn ngăn cách, dù cô bơi thế nào cũng không đến gần anh được.
Nhưng Long Dạ Tước cũng không phủ nhận thân phận của cô trước công chúng. Cảm giác vừa xa vừa gần này khiến cô thật sự buồn bã và bất đắc dĩ. Cô chỉ
có thể luôn tốt với người nhà họ Long, lấy lòng họ, được họ yêu thích.
Dưới sự dạy dỗ của mẹ cô, 5 năm cố gắng của cô đã không uổng phí.
Mặc dù Long Dạ Tước không để ý đến cô ta nhưng người nhà họ Long cũng đã
chấp nhận cô, hơn nữa đã coi cô là con dâu tương lai của nhà họ Long.
Đính hôn chính là vì Bà Long đã có một giấc mơ, mơ và sắp chết. Bà muốn trước ki chết thấy cháu trai đính hôn.
Tuy Tô Vũ Phỉ thấy đây chỉ là một kế hoạch của bà Long, cố ý để bọn họ đính hôn. Cô không biết Long Dạ Tước nghĩ như thế nào, nhưng anh đồng ý.
Mấy năm nay, cô biết tâm tư của Long Dạ Tước ngoài việc công ty còn lại
chính là người nhà.Sinh hoạt cá nhân của anh vẫn thần bí, ngay cả Tô Vũ
Phỉ cũng không chạm đến được.
Long Dạ Tước lạnh lùng đối với cô, cũng không thể xóa được mong muốn gia nhập nhà họ Long, trở thành mơ chủ nhà họ Long của cô.
Buổi lễ đính hôn được công khai trước một tuần, cô vui đến phát điên. Vốn
mọi chuyện đều bình thường, bọn họ cung sắp trao nhẫn đính hôn, thì hai
đứa trẻ hư kia xuất hiện, mà người đàn bà xấu xa Tô Lạc Lạc cũng xuất
hiện, cô cố ý, cô cố ý phá hỏng lễ đỉnh hôn này.
Vốn cho rằng 5 năm trước mẹ cô đã chết, cô sẽ cầm một trăm vạn kia rời khỏi nhà họ Tô không nghĩ cô còn quay trở lại báo thù.
Vì sao hai người đàn ông mà cô thích hiện giờ đều dây dưa vơi Tô Lạc Lạc?
Tô Vũ Phỉ tin tưởng mình có thể khiến Dạ Trạch Hạo hấp dẫn đến gần, chắc chắn là do cô xinh đẹp.
Hiện giờ cô ta thật sự muốn đến gần Dạ Trạch Hạo, cướp lại sự yêu thương mà anh dành cho Tô Lạc Lạc.
Tô Vũ Phỉ nghiến răng, trong mắt lóe lên một tia âm hiểm. Không, cô ta
phải lợi dụng bức ảnh này khiến người nhà họ Long biết, Tô Lạc Lạc là
người đàn bà đĩ điếm như thế nào.
Cô ta phải làm đủ mọi cách để bôi xấu hình tượng của Tô Lạc Lạc. Để cô không thể nào trở mình được trước mặt nhà họ Long.
Tô Vũ Phỉ cầm IPAD xuống tầng, mẹ cô hỏi:
– Đi đâu vậy?
– Mẹ con muốn đến nhà họ Long, có chuyện về Tô Lạc Lạc, con muốn cho họ biết.
– Ừ, việc gì vậy?
Vương Nguyệt Dung tò mò hỏi.
Tô Vũ Phỉ cười lạnh một tiếng
– Là ảnh chụp của Tô Lạc Lạc và một ngôi sao nổi tiếng, con muốn cho bà
nội biết sinh hoạt cá nhân của Tô Lạc Lạc hỗn loạn, hành vi không đúng
không xứng làm mẹ của bọn trẻ nhà họ Long.
– Được, con đi nhanh đi. Hôm qua mẹ có nhờ người mua mấy hộp sâm lâu năm cao cấp, con đem cho bà Long để bà vui vẻ.
Vương Nguyệt Dung lập tức lấy quà tặng ra nói.
– Mẹ, chúng ta mỗi ngày đều đưa quà tặng sang đó nhà họ Long cũng không thiếu.
Tô Vũ Phỉ bĩu môi nói.
– Lễ nhẹ tình nặng, con không hiểu, nhanh cầm qua đi. Người ở tuổi như bà Long, rất chú ý quà tặng. Mấy hôm con không gặp bà ấy, tặng chút quà bà ấy sẽ vui vẻ.
Vương Nguyệt Dung tỏ vẻ là người biết cư xử.
Tô Vũ Phỉ cầm quà lên nói:
– Vâng, trưa nay con không về ăn cơm, đã hơn một tuần, chiều nay con sẽ đến nhà Long Dạ Tước.
– Đi thôi, khi đi đừng quên mua cho hai đứa trẻ kia ít quà. Sau này con
chính là mẹ kế của bọn chúng, trước hết phải lấy lòng hai đứa trẻ này.
– Nghĩ đến đó là đứa bé do Tô Lạc Lạc sinh ra con đã chán ghét.
Trước mặt mẹ mình Tô Vũ Phỉ cũng không che dấu tâm tình của cô.
Vương Nguyệt Dung lập tức an ủi:
– Mẹ cũng không thích, nhưng con phải làm cho Long Dạ Tước vui vẻ. Hiện
giờ cậu ta đột nhiên có hai đứa con chắc chắn coi đó là chuyện quan
trọng. Con làm bọn trẻ vui vẻ, chính là làm cậu ta vui vẻ, hôn lễ của
bọn con không phải sẽ nhanh được tổ chức sao?
– Nhưng, Tô Lạc Lạc…
Tô Vũ Phỉ tức giận đến cắn răng.
Vương Nguyệt Dung cười vang:
– Không phải con nói Tô Lạc Lạc đã bị con dùng kế đuổi ra khỏi nhà sao?
Điều này chứng minh trong lòng Long Dạ Tước cô ta chỉ là người hầu,
không quan trọng gì, con đừng để ý.
– Vâng, mẹ coi sẽ không để ý đến cô ta.
Tô Vũ Phỉ còn không nói với cha mẹ chuyện lần trước bị Tô Lạc Lạc chỉnh.
Chuyện này là thù riêng của cô và Tô Lạc Lạc cô phải đòi lại gấp bội.
Tô Vũ Phỉ lái xe thẳng đến nhà họ Long.
Nhà họ Long.
Tuy nhiều người giúp việc nhưng bà Long thích yên tĩnh cho nên bình thường ở đây đều rất yên lặng.
Tô Vũ Phỉ dừng xe xong, cầm theo đồ bước vào nhà, đi vào phòng khách, người giúp việc chạy đến:
– Cô Tô đến rồi.
– Bà nội đâu?
Tô Vũ Phỉ hỏi thân thiết.
– Bà chủ và mợ chủ đang ở phía sau trông hoa hồng.
– Được, để tôi đi ra đó.
Nói xong Tô Vũ Phỉ cũng không đưa quà cho người hầu mà cầm theo đi ra phía sau biệt thự.
Khi cô đi đến, Bà Long và Tương Nhân vừa xem người giúp việc trồng hoa hồng mới mua về vừa nói mấy vấn đề cần chú ý sau này.
– Ồ, Vũ Phỉ đến sao.
Tương Nhân quay đầu nhìn thấy Tô Vũ Phỉ.
– Bà nội, bác gái, cháu đến thăm mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT