Trên xe tâm trạng của Giang Ngật cùng Long Sở Hùng vẫn không ngừng kích động. Hai đứa cháu xuất hiện trước mặt, đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Long Dạ rảo bước vào phòng khách sau đó lập tức lên tầng.

Trong phòng Tô Lạc Lạc hai đứa nhỏ đang ngồi trên giường. Tô Tiểu Hinh thấy Long Dạ Tước bước vào lập tức từ trên giường nhảy xuống.

– Tiểu Hinh…

Tô Lạc Lạc vừa không chú ý một cái đã thấy con gái nhảy khỏi giường.

Còn Long Dạ Tước chuẩn xác môm con bé vào ngực cũng không khỏi cười nói

– Tiểu Hinh, không được như vậy, nhỡ ba không bắt được con con có thể bị ngã xuống đất.

– Con tin tưởng ba.

Cô nhóc kia cười cười nói.

Tim Long Dạ Tước ấm áp lên, nhẹ véo mũi con gái nói:

– Ngoan, sau này không được làm vậy.

– Vâng, ba, ông bà nội đi rồi ạ?

Tô Tiểu Hinh tò mò hỏi.

– Bọn họ có việc đi trước, lần sau lại đến đây thăm các con.

– Được.

Tô Tiểu Hinh nói xong buông tay ôm cổ ba, cầm đồ chơi nói với Tô Tiểu Sâm ở bên cạnh:



– Anh, chúng ta ra ngoài chơi được không?

– Đi thôi, đồ chơi của bọn con sẽ nhanh đến đây.

– Đồ chơi? Ba mua đồ chơi cho bọn con sao?

– Đúng, ba đã đem tất cả món đồ chơi ở cửa hàng đến đây cho bọn con.

Long Dạ Tước trìu mến nói.

– Oa, con thích búp bê xinh đẹp, bút vẽ, còn cả xe đạp nữa…

Tô Lạc Lạc vẫn còn muốn không để ý tới người đàn ông xa lạ này. Nhưng lúc này nghe được anh yêu chiều bọn trẻ, trong lòng cô thầm lo lắng. Hai đứa trẻ sống cùng cô và được giáo dục rất tốt, đến chỗ của người đàn ông này có thể bị làm hư hay không?

– Ba, mẹ, hai người nói chuyện đi, con dẫn em gái ra ngoài chơi.

Tô Tiểu Sâm nói xong trừng mắt nhìn ba một cái

– Không được bắt nạt mẹ!

Long Dạ Tước có cảm giác bị uy hiếp một cách bất đắc dĩ, cười nói

– Yên tâm, ba sẽ chăm sóc tốt cho mẹ con.

Cô gái đang ngồi trên giường nghe được những lời này lập tức cả người căng thẳng. Những lời này sao cô nghe lại có ý khác?

Hai đứa nhóc lập tức đi ra ngoài vui chơi.

Trong phòng, nháy mắt chỉ còn một trai một gái.

Không khí vui vẻ vừa rồi biến thành im lặng kỳ quái. Tô Lạc Lạc cụp mắt cảm giác ánh nhìn mãnh liệt trên đầu.



– Có hứng thú nói với tôi về chuyện đêm 5 năm trước không?

Long Dạ Tước muốn làm rõ ràng, tiền căn hậu quả phát sinh đêm hôm đó.

Những gì Tô Vũ Phỉ nói anh ta căn bản không tin.

Cô gái này vì báo thù nhà họ Tô mà giao đêm đầu tiên cho anh? Có một cô gái ngốc như vậy sao?

Tô Lạc Lạc nghĩ nghĩ đưa tay ra

– Trả lại mặt dây truyền cho tôi.

– Trừ phi cô nói cho tôi biết, đêm đó vì sao cô ngồi trong phòng chờ tôi, còn chủ động câu dẫn tôi.

Long Dạ Tước vẫn nhớ đêm hôm đó, đó cũng là lần đầu tiên của anh.

Tô Lạc Lạc vừa nghe anh nói là câu dẫn, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, cũng ảnh hưởng đến cảm xúc của cô:

– Không có gì đáng nói, trả lại đồ vật cho tôi.

Cô thật sự không muốn nhắc lại chuyện đêm hôm đó. Đó là điều cô xấu hổ và tủi thân nhất.

Long Dạ Tước nheo nheo mắt

– Chẳng lẽ thật sự như Tô Vũ Phỉ nói, cô muốn báo thù nhà họ Tô nên cố ý leo lên giường của tôi, ngủ tôi?

Mặt Tô Lạc Lạc đỏ bừng, ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh. Tô Vũ Phỉ đã nói với anh chuyện này? Nói cô cố ý đi vào căn phòng kia? Cô ta thật sự đúng là có thể đổi trắng thay đen.

Tô Lạc Lạc căn bản không muốn nhắc lại chuyện này. Cô nghiêng đầu

– Tùy anh nghĩ thế nào thì nghĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play