Sau khi xuống máy bay, xe đưa đón trên đảo đã sớm đợi sẵn, Tô Lạc Lạc kiềm chế sự buồn ngủ, ngồi trên xe, bắt đầu thưởng thức rừng dừa dọc hai bên đường, phong cảnh xinh đẹp, thoáng đãng, trời xanh trong vắt, cùng với mặt biển phản chiếu hình ảnh xa xa, tất cả hòa quyện lại trông thật đẹp.

Hai nhóc con cũng là lần đầu tiên tới những nơi như thế này, vừa trông thấy biển đã rất hưng phấn.

Biệt thự to như khách sạn của bọn họ được xây dựng trên bờ biển, có bể bơi cỡ lớn và tầm nhìn tuyệt đẹp từ trong phòng hướng ra biển.

Thế nhưng Tô Lạc Lạc quá mệt mỏi, cô hướng Long Dạ Tước cùng bọn trẻ nói một câu, liền quay trở về phòng ngủ, chuyến đi lần này Long Dạ Tước dẫn theo rất nhiều vệ sĩ, cũng là vì để chiếu cố hai đứa nhóc, cho nên, Tô Lạc Lạc rất yên tâm đi ngủ.

Tâm trạng Long Dạ Tước không tệ, nhìn hai đứa nhóc tung tăng như chim sẻ chạy qua chạy lại quanh nhà, anh cũng đi theo để chơi với bọn nó.

Tô Lạc Lạc ngủ một giấc đến giữa trưa, lúc cô đang mơ mơ màng màng, cảm giác mép giường bị trũng xuống, ngay sau đó, một đôi tay ôm lấy vòng eo của cô, Tô Lạc Lạc lập tức bình tĩnh, khí tức quen thuộc truyền đến ngay sau lưng, làm cho sự kinh hãi lập tức buông lỏng, cơn buồn ngủ của cô lại một lần nữa kéo đến, cô nhích người sang một bên, chừa một chỗ cho người đàn ông phía sau, Long Dạ Tước liền vui vẻ, khóe miệng cong lên một vòng, cũng dịch người theo, chặt chẽ dán sát lưng cô, chóp mũi thẳng tắp nhẹ nhàng ghé sát cổ cô, cùng nhau thiếp đi.

Khi Tô Lạc Lạc tỉnh lại lần nữa, đã là bốn giờ chiều, cô cúi đầu xuống, trên lưng vẫn là cánh tay đang siết chặt lấy mình, cô nhẹ nhàng muốn buông người đàn ông trên giường ra, nhưng mà rất nhanh, người đàn ông lại vòng xuống dưới, hơn nữa lần này giống như vẫn đang còn trong mộng, còn càn rỡ sờ loạn trên người cô một trận.

Tô Lạc Lạc vội vàng che ngực, có chút dùng sức đẩy tay anh ra khỏi người.

Long Dạ Tước hơi mở mắt, cơn buồn ngủ nơi đáy mắt đã biến mất, hiện giờ nó đang phát ra ánh sáng trong trẻo, anh híp mắt nhớ lại tư vị vừa rồi khi ôm cô ngủ.

Cô gái này vậy mà không cự tuyệt, đây cũng coi như là một khởi đầu tốt.

Tô Lạc Lạc tìm được hai đứa nhóc tại một tòa nhà đồ chơi trẻ em nằm bên cạnh biệt thự, sáu vệ sĩ chia ra đứng tại bốn phía, trông coi bọn nó, hai tiểu gia hỏa này khiến cho mọi người rất vui vẻ, cùng mấy chú vệ sĩ ở chung rất tốt.

“Mommy, cha.” Tô Tiểu Hinh theo bậc thang trơn bóng đi xuống, mừng rỡ kêu.

Tô Lạc Lạc quay đầu, cách đó không xa ngay sau lưng cô, Long Dạ Tước thân hình thon dài tuấn mỹ, đang từ từ đi đến. Nghĩ đến vừa rồi anh còn ôm mình ngủ một giấc, cô không khỏi có chút túng quẫn.



Lúc này sắc trời vừa vặn là chạng vạng tối nên bãi biển không nóng, Long Dạ Tước quyết định mang bọn họ đi đến bãi biển chơi, Tô Lạc Lạc trở lại gian phòng, cho hai đứa nhóc đổi lại áo tắm, quần cùng kính bơi, xoa kem chống nắng không thấm nước, mà chính mình cũng đổi một bộ đồ bơi, nhưng, phía dưới cô có quấn một tấm lụa mỏng, phía trên là chiếc áo tắm có phần bảo thủ, không lộ quá nhiều.

Long Dạ Tước xem như cũng rất hài lòng, lúc cô đi ra, chăm chú nhìn vài giây.

Long Dạ Tước lái xe ngắm cảnh bãi biển, mang mọi người đi tới bên cạnh bãi biển, bước một bước xuống bãi biển trắng mềm mại, hai nhóc tì lập tức bắt đầu chơi đùa…, vừa chạy vừa hoan hô, Tô Lạc Lạc nhìn hai đứa nhóc cũng nổi lên tính trẻ con, chạy đuổi theo hai đứa nhóc.

Tại đây nước biển trong suốt sạch sẽ, không có một chút ô nhiễm nào, bên cạnh bãi biển có ghế tựa dùng để nghỉ ngơi và còn có kem lạnh!

Hai nhóc con giẫm lên nước biển, đuổi theo thủy triều chơi đùa, Long Dạ Tước đi đến bên cạnh của bọn chúng, để đề phòng có nguy hiểm xảy ra, Tô Lạc Lạc đứng ở bên cạnh đưa chân chơi đùa với nước biển trong veo, nhìn thấy nước biển trong suốt, có một con cá nhỏ đang bơi bơi tại lòng bàn chân cô, loại cảm giác này, tràn đầy hơi thở của thiên nhiên.

Thời tiết hiện tại, hoàn toàn có thể xuống nước bơi lội, Long Dạ Tước mặc quần bãi biển, anh đem áo sơ mi trên người cởi ra ném trên bờ, sau đó, anh ôm lấy con đi xuống nước, Tô Tiểu Sâm ngồi ở trong ngực ba, có chút sợ hãi, ôm chặt lấy cổ của anh.

Ngay sau đó, khi anh đem cậu bé thả vào nước, cậu nhóc di chuyển cánh tay nhỏ bé, vậy mà thoáng cái lại học được kiểu bơi chó, chọc cho Tô Lạc Lạc đang ở cùng con gái trên bờ cười rộ lên.

“Anh trai giỏi quá!”

Tô Tiểu Sâm vốn là rất khẩn trương, chơi trong chốc lát, cậu bé cũng không còn vẻ khẩn trương nữa, bơi qua bơi lại quanh người ba mình như con cá con. Thân hình Long Dạ Tước cao lớn, nước biển cũng cao không quá eo anh, nhưng đối với bé con mà nói, mực nước này rất sâu, bơi được như vậy cũng đã rất khó khăn rồi.

Sau khi Tô Tiểu Sâm bơi một lúc, Long Dạ Tước cũng ôm lấy Tô Tiểu Hinh đi xuống, trên lưng Tô Tiểu Hinh có quấn một chiếc phao nhỏ, cô bé cũng không như anh trai có thể vừa học đã giỏi, nhưng ở bên cạnh ba mình, cô bé cũng rất dũng cảm, hai cái chân ngắn đạp đạp về phía sau, bơi rất ra dáng.

Tô Lạc Lạc cũng không dám chơi nước, đi đến lúc nước ngập qua đầu gối cô liền lùi trở lại bờ, chờ Tô Tiểu Hinh chơi xong rồi, Long Dạ Tước đem cô bé quay trở về.

“Tốt rồi, ba xuống dưới bơi một lát, các con ở chỗ nào đợi ba, không được chạy loạn có biết không?”

“Vâng ạ, chúng con sẽ ngồi đây xem ba bơi lội.” Hai tiểu gia hỏa lập tức ngoan ngoãn gật đầu.



Long Dạ Tước cười, chỉ thấy được ngực của anh, trong chốc lát thân thể trầm xuống nước, tựa như biến mất khỏi mặt nước.

“Ba..không thấy ba nữa rồi, ba…Ba”.

Tô Tiểu Hinh kinh hô, lo lắng gọi lớn.

Trong lòng Tô Lạc Lạc cũng hoảng hốt, tuy cô thích biển, thế nhưng cô vừa nhìn thấy mặt biển sâu không thấy đáy kia, vẫn còn có chút lo sợ, không thở nổi.

Giờ phút này, thân ảnh Long Dạ Tước giống như bị nuốt chửng, biến mất, sao cô có thể không lo lắng được!

Qua hai phút sau, liền nhìn thấy thân ảnh Long Dạ Tước trong nháy mắt đã bơi ra xa hơn mười mét, trên mặt nước lấp lánh, thân hình của anh khoẻ mạnh nam tính giống như một Mỹ Nam Ngư, mạnh mẽ bơi lội trong nước biển.

“Oa! Ba giỏi quá l! Khi trưởng thành, con cũng muốn tuyệt vời giống như ba vậy.” Tô Tiểu Sâm xiết chặt đôi tay nhỏ nói. Ba chính là thần tượng của cậu bé.

Tô Lạc Lạc đã bất tri bất giác bị người đàn ông trong nước biển hấp dẫn, cô nhìn thấy một người đàn ông cường tráng phảng phất như có thể chiến thắng hải dương, loại sùng bái từ tận đáy lòng này, tự nhiên sinh ra.

Long Dạ Tước bơi hơn mười phút, sau đó nhìn thấy thân ảnh của anh bơi trở về, khi anh từng bước từng bước đi từ dưới biển đi lên, lưng anh như cõng ánh mặt trời, mái tóc ẩm ướt đen nhánh, bọt nước bên trên những lọn tóc rơi vào mặt, lăn nhẹ theo từng đường nét hoàn mỹ của anh.

Dưới ánh nắng chiều, thân hình anh rắn chắc vạm vỡ, lộ ra sức mạnh và vẻ nam tính, cả người tản ra một loại hơi thở hoang dã.

Đứng ở trên bờ Tô Lạc Lạc cảm giác mạch máu của mình đều muốn phát nổ, người đàn ông này, sao lại gợi cảm như vậy?

Còn hai tên nhóc tì bên cạnh đã đi xuống, kiên nhẫn ngồi nghịch cát, đang định xây một lâu đài bằng cát.

Long Dạ Tước đi đến bên cạnh Tô Lạc Lạc, thân hình cực kỳ áp bức, đem cô gái nào đó không mang giày cao gót, ôm vào trở thành người yêu bé nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play