Mọi người đều vô thức vây quanh Bạch Như Nguyệt, nghe bà kể lại chuyện thú vị khi Tiêu Trần còn bé.
Thật ra tuổi thơ Tiêu Trần cũng không có gì để nói, so với những hài tử cùng tuổi, Tiêu Trần có vẻ trưởng thành hơn nhiều. Năm sáu tuổi hắn đã hiểu được lễ nghĩa đúng sai, việc tu luyện gần như không cần Tiêu Kình và Bạch Như Nguyệt phải quan tâm, Tiêu Trần cũng có thể tự sắp xếp thời gian cho phù hợp.
Hơn nữa, từ lúc mới bắt đầu tiếp xúc với võ đạo, Tiêu Trần đã thể hiện ra thiên phú kinh người. Lúc đó, với tư cách là đại tộc của Lĩnh Sơn quận thành, Tiêu Kình còn mời cho Tiêu Trần không ít sư phụ, nhưng bọn hắn đều không thể ở lại Tiêu gia quá lâu. Nguyên nhân rất đơn giản, Tiêu Trần tiến bộ quá nhanh, về sau các lão sư đều cảm thấy bản thân không còn tài năng gì để dạy lại cho hắn.
Ngẫm lại cũng đúng, khi Tiêu Trần còn nhỏ, Lĩnh Sơn quận thành đang ở trạng thái gì, nơi này chắc chắn chính là vùng đất nghèo nhất Thiên Thần lục địa, những vị sư phụ mà bọn hắn mời được cũng chỉ có trình độ kiến thức và tu vi ở mức thấp, cho nên bọn hắn cũng không có mấy tài năng có thể dạy cho Tiêu Trần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT