Từ xưa đến nay ôn nhu hương luôn là nấm mộ chôn anh hùng, mấy ngày nay, Tiêu Trần đã triệt để hiểu rõ ý nghĩa câu nói này, mặc dù Tiêu Trần cũng cho rằng bản thân không được tính là anh hùng gì cho cam, cũng chưa nghĩ đến bản thân sẽ trở thành anh hùng, nhưng mà có Tần Thủy Nhu làm bạn bên người, liên tiếp ba ngày nay Tiêu Trần đã bỏ bê việc tu luyện, cũng hoàn toàn không nhớ tới việc tu luyện.

Mỗi ngày chỉ muốn cùng Tần Thuỷ Nhu ở bên nhau, cho dù là an tĩnh ngồi cạnh nhau ngắm sao đêm, hay nhàm chán tản bộ trên nền tuyết, Tiêu Trần cũng vô cùng thỏa mãn.

Những ngày yên bình ấm áp như thế trôi qua rất mau, tới ngày thứ tư, vào lúc chính ngọ, Tiêu Thánh và Băng Liên Cổ Thánh tay trong tay đi đến, hình như họ đã sớm đoán được Tiêu Trần và Tần Thủy Nhu đang ở cùng nhau.

Đối với việc này, Băng Liên Cổ Thánh cũng không nói thêm điều gì, cũng không có ý định làm gậy đánh uyên ương, đồng thời, có lẽ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Tiêu Thánh trong mấy ngày qua đã làm Băng Liên Cổ Thánh hoàn toàn nguôi giận, ánh mắt nhìn Tiêu Trần đã không còn mang theo địch ý sâu đậm như lúc trước nữa, ngược lại đều là ý tứ quan tâm thêm chút yêu thương nhàn nhạt của trưởng bối dành cho vãn bối của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play