Trong lúc hai người đang nói chuyện thì đã đến ngoài Vong Ưu lâu, không hổ là Phong Nguyệt Chi Địa của phủ Thiên Phong lớn nhất phía nam, Vong Ưu lâu của Thành Nam Cảnh. Mới chỉ đứng ở cổng nhưng người ta đã có thể cảm nhận được sự hấp dẫn của cái động tiêu tiền này.

Một cái cửa viện đơn giản nhưng hai bên lại được trang trí lồng đèn đỏ tinh xảo. Đồng thời từng sợi màu hồng phấn ánh lên dịu nhẹ tản ra liên tục từ trong lồng đèn, khiến cho cửa viện nổi bật lên sự mập mờ.

Tại lối vào, người nào người nấy đều có thân phận không tầm thường, không ngừng bước vào trong viện. Cùng lúc đó, dường như có thể nhìn thấy vài thị nữ ăn mặc hở hang đi tới đi lui trong viện. Còn có thể loáng thoáng nghe được tiếng mưa xuân, giống như treo xà quấn trụ vang bên tai người ta bồi hồi xao xuyến.

Chỉ mới đứng ở cửa mà hơi thở mê hoặc của Vong Ưu lâu này đã đủ để cho nam nhân cầm lòng không được, thật đúng là danh bất hư truyền, Vong Ưu lâu, Vong Ưu lâu, đúng thật là nơi có thể làm cho người ta quên đi ưu sầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play