Mắt nhìn nhát kiếm của mình sắp giết chết ông lão, nhưng vào thời khắc cuối cùng, có một thanh niên mặc bạch y lại đứng chặn trước mặt mình, hơn nữa chỉ dùng hai ngón tay đã có thể chặn được nhát kiếm đó.

Mặt Ngô Đức lộ ra vẻ ngạc nhiên, nghi hoặc nhìn thanh niên mặc bạch y trước mặt, trước nay chưa từng gặp qua người này, nhìn tuổi tác dường như cũng không chênh lệch với hắn ta là bao, khôi ngô tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, đồng thời trên người chàng thanh niên mặc bạch y này lại tản ra khí chất bất phàm, khiến cho Ngô Đức cảm thấy tim đập rất nhanh, loại cảm giác này, Ngô Đức chỉ từng cảm nhận thấy từ trên người của các vị hoàng tử ở Đế Đô, đây là khí chất chỉ có ở một người có địa vị cao, được nhiều người cung kính ngưỡng mộ, một người là con cháu gia tộc lớn như hắn ta còn lâu mới so bì được.

Thanh niên mặc bạch y hiển nhiên chính là Tiêu Trần, vào thời khắc cuối cùng, Tiêu Trần cuối cùng vẫn là nhịn không được, không có cách nào bèn lựa chọn ra tay, bản thân không thể cứ mở to mắt nhìn ông lão chết ngay trước mắt mình.

So với sự ngạc nhiên và nghi hoặc của Ngô Đức, Tiêu Trần lại tỏ ra rất bình tĩnh, búng một ngón tay, làm thanh kiếm trong tay của Ngô Đức rung lên, sau đó lạnh nhạt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play