Tiêu Trần trước sau cảm thấy võ giả tà đạo chậm chạp không có hành động gì khẳng định là đang âm thầm âm mưu cái gì. Trước kia Tiêu Trần vẫn luôn suy đoán mục đích của võ giả tà đạo là gì, nhưng trước sau không đoán ra. Chẳng qua hiện tại dựa theo cách nhìn của Tiêu Trần, võ giả tà đạo là kẻ địch của Đại Thiên thế giới, cho nên bất kể võ giả tà đạo có mục đích gì, Đại Thiên thế giới đều không thể khiến cho bọn họ có cơ hội thành công. Đoán không ra thì dứt khoát không đoán nữa, dù sao Đại Thiên thế giới chỉ cần phá hư là được, không thể để võ giả tà đạo đạt được mục đích.
Nghe thấy một phen lời nói này của Tiêu Trần, các vị Đế Tôn đang ngồi cũng không lập tức mở miệng phản bác, ngược lại rơi vào trầm tư. Sau một lát, như cũ vẫn là lão giả nhỏ gầy kia dẫn đầu mở miệng nói.
“Tiểu gia hoả này nói không sai. So với ngồi đây chờ chết, không bằng chủ động tấn công. Dù sao bất kể thế nào cũng không thể tránh khỏi trận chiến.” Loã giả nhỏ gầy là người đầu tiên mở miệng tán đồng ý tưởng của Tiêu Trần, mà lúc này Quân Vô Nhai cũng mở miệng nói: "Ta cũng tán thành.” Hai vị Đế Tôn lần lượt mở miệng tán đồng Tiêu Trần, tiếp theo, Đao Hùng, Tiêu Hiểu cùng với vài tên Đế Tôn khác đều sôi nổi mở miệng ủng hộ. Cuối cùng, tuy rằng Đào Minh rất khó chịu Tiêu Trần, nhưng đối mặt với tình hình như thế, hắn ta cũng chỉ có thể lựa chọn cam chịu.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì ý tưởng của Tiêu Trần không có vấn đề gì. Kỳ thật ở trong lòng các vị Đế Tôn, bọn họ cũng đã có ý nghĩ như vậy từ lâu. Rốt cuộc, võ giả tà đạo vẫn luôn không có hành động gì, tất nhiên mọi người không có khả năng vẫn luôn chờ đợi mãi như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT