Với thực lực của Quân Vô Nhai, rõ ràng có thể dễ dàng tiêu diệt Hợp Thiên Môn, thậm chí có thể nói, phóng tầm mắt nhìn khắp Đại Thiên thế giới, có lẽ cũng không có vị Đế Tôn nào có thể đánh ngang ngửa với hắn.
Thế nhưng trong trận chiến với Hợp Thiên Môn trước đó, Quân Vô Nhai từ đầu đến cuối cũng không bộc lộ thực lực chân chính của mình, nguyên nhân chính vẫn là vì Quân Vô Nhai không muốn để Tiêu Trần quá ý lại vào mình.
Thử nghĩ mà xem, nếu Quân Vô Nhai ngay lúc đầu giết chết Đào Minh, vậy thì Kiếm Môn có thể vực dậy được không? Đến lúc đó, toàn bộ thực lực của Kiếm Môn phải chăng đều phải dựa vào sức mạnh cường hãn của Quân Vô Nhai? Vậy sự lớn mạnh đó có phải là lớn mạnh thật sự không? Quân Vô Nhai hy vọng, Tiêu Trần có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân để giúp Kiếm Môn trở nên lớn mạnh, mà không phải ỷ lại vào hắn, hơn nữa tính cách của Quân Vô Nhai cũng không quá hứng thú với việc xưng bá gì đó, thế nên bao nhiêu năm nay đều một thân một mình, phiêu bạt khắp nơi.
Nghe những lời này của Quân Vô Nhai, Đao Hùng bất lực cười, thế nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa, một đoàn ba người trực tiếp đi vào thông đạo không gian, hướng về phía Đại Thiên thế giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT