Kiêu Vương ra tay, chỉ một quyền thôi cũng đã đủ để làm người khác kinh sợ. Nhìn tên tuyệt thế thiên kiêu bị trọng thương ngã xuống đất này, tất cả mọi người đều vô thức nuốt nước bọt. Những ý đồ rục rịch do bị người này xui khiến bây giờ đã hoàn toàn chìm xuống.
Đều là thiên kiêu? Thật sự đều là thiên kiêu sao? Đương nhiên là không phải rồi, sức mạnh của thập đại kiêu vương không phải là thứ mà những thiên kiêu bình thường có thể so sánh. Cũng khó trách vì sao Hoàng Phủ Ngạo lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy. Thịnh Thế chi tranh vào mấy hôm sau, các thiên kiêu còn không có tư cách được tham dự.
Khi tu vi đã đột phá tới Địa Minh Cảnh, sức mạnh cả thập đại kiêu vương đã cách đám thiên kiêu bình thường một khoảng rất xa rồi.
Đối mặt với cái nhìn chăm chú của đông đảo thiên kiêu, Lâm Nặc mỉm cười nhẹ nhàng, nói như thể chỉ làm một chuyện nhỏ nhặt thôi vậy: “Các ngươi có thể từ chối, nhưng đừng có nói bậy nói bạ. Hẳn là các ngươi hiểu rõ câu ‘họa từ miệng mà ra’.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT