Lão tổ Dược gia đã mở miệng nói như vậy, bởi vì tuy Thánh Nguyên Đan thật sự rất trân quý nhưng hiện giờ cũng không đủ nguyên liệu để luyện chế Thánh Nguyên Đan nữa. Hơn nữa, nếu so sánh với mặt mũi của Dược gia thì bên nào nặng bên nào nhẹ, lão tổ Dược gia vẫn phân chia rất rõ ràng.

Bây giờ nhiều người ở đây như vậy, bao gồm thất đại thế lực bá chủ cùng với Đan Vân Đạo Tôn, nếu Dược gia chơi xấu thì dứt khoát thể diện của Dược gia sẽ mất sạch sẽ. Hơn nữa, dựa vào sự yêu mến của Đan Vân Đạo Tôn dành cho Tiêu Trần thì nếu để ông ta ghi hận Dược gia, vậy chắc chắn sẽ mất nhiều hơn được. Vì lẽ đó, hôm nay chắc chắn không thể giữ lại hai viên Thánh Nguyên Đan này được nữa.

Nghe lão tổ nhà mình nói vậy, sắc mặt Dược Trường Thanh trở nên u ám, tuy nhiên hắn ta vẫn ngoan ngoãn nghe lời đưa Thánh Nguyên Đan cho Tiêu Trần. Hắn ta cũng hiểu rất rõ, nếu bây giờ giở trò xỏ lá thì sẽ mang đến hậu quả gì cho Dược gia, vậy nên Dược Trường Thanh cũng dẹp luôn ý định chơi xấu của mình. Tiêu Trần tiếp nhận Thánh Nguyên Đan từ trong tay Dược Trường Thanh, sau đó mỉm cười nói: “Đa tạ.” Tiếp theo, hắn quay về trên đài cao.

Tất cả khảo hạch đều đã kết thúc, tuy rằng cho đến cuối cùng Đan Vân Đạo Tôn cũng không nói rõ sẽ thu nạp ai làm đồ đệ, thế nhưng mọi người đều biết trong lòng Đan Vân Đạo Tôn chắc chắn đã có quyết định.

Người mang thiên hỏa, lại còn sở hữu linh hồn lực cực hạn. Đã có một thiên tài như Tiêu Trần ngay trước mặt thì Đan Vân Đạo Tôn còn phải đi đâu tìm nữa, hơn nữa cho dù có tìm được chỉ sợ người ta cũng đã sớm có sư phụ, cho nên ở tại thời điểm kết thúc, Đan Vân Đạo Tôn đi theo đám người Thiên Kiếm phong và cùng rời đi, không cần phải nói, hiển nhiên là vì Tiêu Trần.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play