Trong núi Vô Nhật tối tăm không có ban ngày, cũng không có ban đêm. Bầu trời quanh năm đều là một màu xám xịt, hơn nữa lúc nào cũng có mưa nhỏ. Đồng thời những thứ này cũng không phải là mưa bình thường, trong nước mưa trộn lẫn với một thứ ăn mòn.

Mặc dù những thứ ăn mòn này đối với võ giả mà nói sẽ không có nhiều thương tổn lắm. Hoàn toàn có thể dùng linh lực trong cơ thể để triệt tiêu, nhưng đây cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Tích lũy qua nhiều năm qua tháng, những thứ mưa này có thể chậm rãi thẩm thấu vào trong cơ thể con người, khiến cho xương cốt của người ta xuất hiện đau đớn kịch liệt.

Đồng thời dưới cơn mưa đầy chất ăn mòn như vậy, mặt đất ở trong núi Vô Nhật cũng sớm không có bất cứ thứ gì sinh trưởng được. Đất đai lại càng lầy vô cùng lội, trong không khí tràn ngập mùi thối rữa.

Mùi hôi thối trong không khí theo chiều gió phiêu đãng, hơn nữa hình thành một cỗ âm khí cực hạn. m khí này có thể không ngừng hấp thụ linh khí của võ giả. Tuy rằng tốc độ không nhanh, thậm chí có thể nói rất chậm, nhưng mà dần dà linh lực trong cơ thể của võ giả cũng sẽ bị cắn nuốt không còn sót lại. Như vậy muốn sinh sống ở núi Vô Nhật này thì tự nhiên càng thêm vô cùng khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play