Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Trần, Long Thanh cười gật đầu một cái nói: “Không sai, chính là nó.”

Bảo vật mà Long Thanh nói quả thực chính là hài cốt của Giao Long này, Tiêu Trần nghi ngờ nói: “Một đống hài cốt này có thể làm gì? Ngay cả huyết nhục cũng không có.”

Trong lý giải của Tiêu Trần, thứ trân quý nhất của yêu thú dĩ nhiên chính là tinh huyết, thứ hai chính là huyết nhục, bởi vì trong huyết nhục rất giàu năng lượng tinh khiết. Trước đó Tiêu Trần cũng không phải chưa dùng tinh huyết của yêu thú tu luyện thân xác, nhưng bây giờ Giao Long trước mặt này, huyết nhục đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bạch cốt âm u, thì còn có thể có thứ gì tốt cơ chứ?

Nghe Tiêu Trần nói lời này, vẻ mặt Long Thanh khinh bỉ nói: “Đệ thật là không có kiến thức, Giao Long có thể so sánh với mấy con yêu thú bình thường khác hay sao? Tuy nói không tới huyết nhục, phần lớn đồ tốt trên người đều trôi mất, nhưng cho dù chỉ còn sót lại những mẩu xương trắng này, cũng đủ để cho đệ rất nhiều lợi ích, chắc chắn còn hơn so với việc đệ tu luyện trong Vạn Thú trì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play