Lắc mình vài cái đã tới trước mặt hai người Tiêu Trần và Trần Lăng. Đối diện với tên chấp sự Huyết Ma Điện này, đương nhiên Trần Lăng biết thân phận của hắn ta. Không chỉ là chấp sự nội môn của Huyết Ma Điện, còn là một trong số mấy người có thực lực mạnh nhất, có tu vi đạt đến Minh Kính Đại Viên Mãn.

Hai người Tiêu Trần đều là tu vi Huyền Nguyên Cảnh Tiểu Thành. Huyền Nguyên Cảnh Tiểu Thành với Minh Kính Đại Viên Mãn, người bình thường đều nhìn ra được đây tuyệt đối không có khả năng có phần thắng. Có điều ban đầu sắc mặt Trần Lăng cũng chỉ hơi thay đổi một chút, sau đó đã nhanh chóng khôi phục lại như bình thường, dường như trong lòng hắn ta đã có cách đối phó với người này.

“Tiêu Trần, chuyện này không liên quan tới ngươi, hãy ngoan ngoãn tự rút khỏi dãy núi Vạn Thú, bọn ta sẽ không ngăn cản ngươi. Nếu không, với đông đảo yêu thú của dãy núi Vạn Thú này, ngươi mà chết trong miệng chúng, tới lúc đó cho dù Cửu Tiêu Cung hỏi tới, bọn ta cũng sẽ có lời để nói…”

Ánh mắt đầu tiên rơi trên người Tiêu Trần, nói với giọng uy hiếp không hề che giấu chút nào.

Bây giờ Đông Kiếm Các đã trở thành Thiên Kiếm Phong của Cửu Tiêu Cung, rất nhiều thế lực ở Đông Dương vực đều biết chuyện này. Ngoài mặt khẳng định là không có ai dám ra tay với Tiêu Trần, có điều nếu hắn chết trong miệng yêu thú, vậy thì Cửu Tiêu Cung còn có thể nói gì nữa?

Nghe lời nói của tên chấp sự này, Tiêu Trần vẫn im lặng. Trần Lăng ở bên cạnh thì lại mở lời trước:

“Tiêu Trần, có muốn thử một chút sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh không?”

Hai người vô cùng ăn ý. Nghe lời này của Trần Lăng, Tiêu Trần đã hiểu ngay ý hắn ta. Thú Hóa, ý của Trần Lăng rất rõ ràng. Muốn đối phó với tên chấp sự này thì chỉ có triển khai Bí Pháp Thú Hóa mới được.

Không do dự, sau khi khẽ gật đầu, Tiêu Trần dứt khoát triển khai Bí Pháp Thú Hóa. Sức mạnh huyết mạch trong cơ thể lập tức trở nên cuồng bạo, còn khí tức của Tiêu Trần cũng bắt đầu liên tục tỏa ra. Cùng lúc này xung quanh người hắn, một hư ảnh hình rồng dài hơn hai mét được tạo thành bởi linh lực bản thân chậm rãi hiện ra, không ngừng bao quanh người Tiêu Trần.

Tuy rằng hình ảnh con rồng màu xanh nhìn qua rất không thực, nhưng quả thật là một con rồng. Nó xoay quanh người Tiêu Trần, dường như đang bảo vệ hắn. Hơn nữa lúc hư ảnh Thanh Long vây quanh, khí thế cả người Tiêu Trần cũng đã đạt tới một cấp độ kinh khủng, không kém chút nào với tên chấp sự Minh Kính trước mặt này.

Sắc mặt hơi thay đổi, tên chấp sự này không biết rốt cuộc Tiêu Trần đã sử dụng bí pháp gì mà có thể khiến một thân tu vi từ Huyền Nguyên Cảnh Tiểu Thành, mạnh mẽ nâng cao tới được Minh Kính Đại Viên Mãn, đã thăng hẳn lên nhiều hơn cả một đại cảnh giới.

Trong lòng kinh hãi, sao có thể có chuyện như vậy. Trên đời này có bí pháp gì có thể khiến người ta thăng lên hơn một đại cảnh giới chứ? Chuyện này quả thật đã vượt ra ngoài hiểu biết của tên chấp sự này.

Không chỉ hắn ta, ngay cả trong lòng Tiêu Trần cũng tràn đầy kinh ngạc. Điều này cũng quá là quá khoa trương rồi. Cùng là một bí pháp, thế nhưng trên người mình và trên người Trần Man lại hoàn toàn là một sự khác biệt một trời một vực. Và nguồn gốc tạo nên những điều này có lẽ chính là vì sức mạnh huyết thống tới từ yêu thú khác nhau.

Bí Pháp Thú Hóa của Tiêu Trần dùng sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh để tu luyện có thể khiến bản thân thăng lên nhiều hơn một đại cảnh giới. Rốt cuộc sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh này cường hãn tới đâu?

Đương nhiên Tiêu Trần cũng không biết, vì tu vi hiện giờ của bản thân vẫn còn quá thấp, không chịu đựng nổi có thêm sức mạnh huyết mạch. Nếu không phải như vậy thì uy lực sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh còn xa hơn thế này.

Cảm giác có một luồng sức mạnh khổng lồ chưa từng có đang bao phủ toàn thân, trong lòng Tiêu Trần vô cùng quyết tâm. Dựa vào trạng thái hiện giờ, chắc chắn mình có thể tấn công giết tên chấp sự Huyết Ma Điện này.

Lòng tin tăng lên rất nhiều, cùng lúc đó Trần Lăng lên tiếng:

“Tiêu Trần, thời gian của ngươi không nhiều, đừng nương tay, giải quyết hắn ta luôn đi…”

Hắn ta không giải thích gì nhiều, chỉ nói với Tiêu Trần đừng lãng phí thời gian. Nghe lời này của Trần Lăng, tuy hiện tại trong lòng bản thân đầy nghi vấn, nhưng Tiêu Trần vẫn chọn nghe theo lời hắn ta. Bước ra trước một bước, Xích Tiêu kiếm ra khỏi vỏ, đột nhiên tấn công về phía tên chấp sự Huyết Ma Điện này.

Không hề nương tay chút nào. Cùng với sự công kích của Tiêu Trần, long ảnh màu xanh bao quanh hắn cũng phát ra một tiếng rống của rồng rất to và rõ ràng.

Thấy Tiêu Trần đang tấn công về phía mình, thế tiến công mạnh mẽ khiến tên chấp sự này căn bản không dám có chút bất cẩn nào. Hắn ta vừa sử dụng binh khí của mình, vừa lạnh giọng quát lên:

“Hừ, chỉ cần ta ngăn cản ngươi, đến lúc đó tự khắc sẽ có cường giả đuổi tới. Tới lúc đó dù ngươi có năng lực nghịch thiên thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bó tay chịu trói thôi. Tiêu Trần, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào, đây là tự ngươi chuốc lấy.”

Đối mặt với Tiêu Trần uy thế át người, tên chấp sự này đã không còn ảo tưởng khác mà chỉ muốn kéo dài thời gian, đợi cường giả Thiên Nhân Cảnh hoặc Vấn Đạo Cảnh tới.

Cầm trong tay một thanh trường đao, lúc này hai người đang đại chiến. Đao kiếm chạm nhau, bụi bặm tung bay, uy thế kinh người khiến Trần Lăng và Tiểu Thanh không thể không lùi về sau.

Từ đầu đến cuối luôn nhớ lời khuyên của Trần Lăng, Tiêu Trần không hề nương tay chút nào. Dù sao thì thực lực hiện nay của mình đều do Bí Pháp Thú Hóa mang lại, một khi thời gian kéo dài quá lâu sẽ xuất hiện tác dụng phụ của bí pháp, tới lúc đó sẽ thật sự không còn sức đánh một trận nữa.

Kiếm Pháp Kim Sát, Xích Viêm Kiếm Pháp, các loại kiếm pháp liên tiếp xuất hiện. Mục đích của Tiêu Trần chỉ có một, đó là giải quyết tên chấp sự Huyết Ma điện này trong thời gian nhanh nhất có thể.

Dù có liều mạng dùng thương tổn để đối lấy tính mạng, thì Tiêu Trần cũng muốn kết thúc trận chiến này trong thời gian ngắn nhất. Vì vậy tên chấp sự này cũng tự nhiên nhanh chóng rơi vào thế hạ phong. Hắn ta không dám liều mạng với Tiêu Trần, và đương nhiên cũng không có lý do để liều mạng với Tiêu Trần. Bất luận từ phương diện nào mà nói, hắn ta cũng đều kéo dài được, nhưng Tiêu Trần thì lại không thể kéo dài.

Từ đầu đến cuối hắn ta đều chọn phòng thủ và tránh né. Có điều với Bí Pháp Thú Hóa ngày càng mạnh, sức chiến đấu của Tiêu Trần thực sự quá cường đại. Nhất là long ảnh màu xanh đang vây quanh người hắn càng khiến tên chấp sự này khó mà ứng phó được.

Vốn tưởng rằng chỉ là hư ảnh của một con rồng thôi, nhưng không ngờ rằng long ảnh này lại cũng có năng lực công kích. Vuốt rồng sắc bén kia đã để lại vài vết máu trên người hắn ta, thậm chí đã sâu đến tận xương.

Thật giống như đang một đánh hai. Không chỉ phải đối đầu với Tiêu Trần, còn phải luôn chú ý con long ảnh màu xanh kia. Trong tình thế như vậy, tên chấp sự này tự nhiên cũng không kiên trì được quá lâu.

Thời gian ngắn ngủi chưa tới hơn trăm hơi thở, tên chấp sự này đã bắt đầu có ý rút lui. Hắn ta không phải đối thủ của Tiêu Trần, thậm chí đến cả kéo dài thời gian cũng khó mà làm được. Nếu tiếp tục đánh, e là chính mình sẽ ngã xuống ở đây.

Sinh lòng muốn rút lui, tên chấp sự này cũng dứt khoát lắc người một cái, lui thẳng về phía sau. Thấy vậy, Tiêu Trần định truy kích. Chỉ có điều lúc nãy mới lao ra mấy chục mét, trong nháy mắt một cơn đau nhức bao phủ toàn thân hắn.

Long ảnh màu xanh chậm rãi tan biến, Tiêu Trần đau tới mức ngã thẳng xuống, giãy dụa một lúc rồi rơi vào hôn mê.

“Thời gian một trăm hai mươi hơi thở, vẫn là tu vi quá yếu rồi phải không? Không chịu nổi sức mạnh huyết mạch của Long tộc…”

Một giây sau, Trần Lăng đi tới trước mặt Tiêu Trần, cõng Tiêu Trần đã hôn mê lên, khẽ thở dài một hơi, sau đó lắc người một cái đã phóng về phía trước. Còn Tiểu Thanh thì đi theo sát phía sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play