Link chương: https://micasacua3dua.wordpress.com/2022/06/01/lnvldtt-chuong-154/
Tần Chỉ cười lớn, nhưng ánh mắt không hề vui vẻ một chút nào: "Em muốn đi với nó sao Vân Yên? Đừng quên Hoàng Phủ gia vẫn đang tìm em đó, vừa bước ra khỏi cánh cửa này, e là em..."
Lúc này Cố Vân Yên mới giật mình nhớ ra, cô dừng chân, xoắn xuýt cắn môi, nén nước mắt nhìn Thẩm Đình Sâm, hi vọng anh có thể hiểu cho tình thế ngặt nghèo của mình.
"Đình Sâm, đi cùng em sẽ chỉ làm anh bị liên lụy, sẽ tốt hơn cho anh nếu không dính dáng gì đến em nữa. Anh muốn hận em cũng được."
Nếu là trong quá khứ, Thẩm Đình Sâm nhất định sẽ đau lòng ôm lấy Cố Vân Yên, nhưng lần này, đến cả khóe mắt anh cũng không thèm động đậy dù chỉ là một chút.
"Em sợ liên lụy tôi hay là sợ tôi không có cách để bảo vệ em?"
"Tôi vì em mà không tiếc đoạn tuyệt quan hệ với Thẩm gia, không sợ trở thành kẻ thù của Hoàng Phủ gia. Còn em lại chẳng tin tôi."
Đầu óc Thẩm Đình Sâm dường như thông suốt trong tích tắc, nhìn rõ được sự dối trá trong lời chối từ của Cố Vân Yên.
Khóe môi anh giật giật, không thèm để ý đến dáng vẻ yểu điệu đáng yêu của Cố Vân Yên mà tiếp tục nói: "Tôi không hận em, cũng không còn yêu em nữa. Những thứ này... giữ lại cho em, coi như là chuyện cuối cùng tôi làm vì em vậy."