Hình tượng ngọc thụ lâm phong đáng thương a, nếu để cho những oanh oanh yến yến của hắn thấy được nhất định sẽ vạn phần thương tâm!

“Việc này. . . . . .”

Nhìn hắn lúc nói chuyện bộ râu kia luôn vểnh lên, Lộ Nhi không nhịn được ha ha cười lớn. Bộ dáng của hắn giống hệt sơn dương bá bá trên ti vi a.

“Nữ nhân, không được cười! Nàng nếu còn dám cười ——”

Ánh mắt rùng mình, bộ râu rung động càng thêm phách lối, Lộ Nhi chẳng những không ngừng cười, ngược lại cười càng thêm khoa trương. . . . . .

“Ha ha, ha ha. . . . . . Nếu như ta cười nữa, ngươi sẽ làm gì?”

Dù sao người đã đi ra ngoài, hóa trang cũng xong rồi, Lộ Nhi thật sự là không nghĩ ra, hắn còn có cái gì tốt mà uy hiếp mình.

“Ta liền. . . . . . Nương tử, nàng không nghe lời, vi phu liền nạp thiếp!”

Ha ha. . . . . .

Lộ Nhi thiếu chút nữa ôm bụng cười lăn lộn, còn cưới vợ bé ư?

Khánh Vương này, trong phủ hắn ai biết có bao nhiêu tiểu thiếp rồi?



Khánh Vương phong lưu vậy mà lại lấy việc cưới tiểu thiếp uy hiếp mình, cũng thật là đủ hài hước!

Nghe tiếng cười vui vẻ của Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không có chút hình tượng thục nữ nào, Khánh Vương không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn.

Có lẽ là nhìn nàng buồn bực thật lâu, cho nên hắn mới cố ý giả trang thành như vậy, chỉ vì chiếm được một nụ cười của mỹ nhân?

“Tốt lắm, chú ý đứa nhỏ trong bụng nàng!”

Nữ nhân này, thật là hết chỗ nói, cười lâu như vậy cũng không ngừng được, cũng không sợ đả thương hài tử ư.

“Ta. . . . . . Tốt, chúng ta đi ra ngoài thôi!”

Một tiếng “chúng ta” cực kỳ lấy lòng Khánh Vương, hắn nói qua là bồi nàng ra ngoài chơi, nhất định sẽ làm cho nàng chơi đến khi hết hứng!

Nhìn bóng lưng của hai người đi xa, cách đó trên cây không xa bỗng nhiên có hai người nhảy xuống——

Một người áo xanh đứng thẳng tắp, mà người áo đen còn lại hơi khom người.

“Nàng là ai?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play