Theo ngôn ngữ trong nghề của bọn họ, chính là tìm hiểu tình huống ——

Cố chủ đưa bạc, sau đó việc đầu tiên bọn họ luôn luôn làm là xem xét tình huống đối phương rồi quyết định có tiếp nhận làm ăn đó hay không.

Mà Lộ Nhi, hiển nhiên không phù hợp yêu cầu của bọn họ ——

Một nữ nhân mang thai, là một nữ nhân mang thai!

Trừ phi là có tội ác tày trời, nếu không bọn họ sẽ không động đến nàng!

“Ta. . . . . . Ngươi không có che mặt a, mặc dù ta nhìn không rõ bộ dạng của ngươi nhưng sát thủ không phải đều là che mặt giết người sao?”

Đầu óc Lộ Nhi nhanh chóng chuyển, cổ đại thật không phải tốt lành gì, nếu như trái tim của nàng không tốt, năng lực chịu đựng kém đoán chừng sớm đã bị dọa sợ đến nỗi chết lên chết xuống nhiều lần rồi!

“Ha ha, nữ nhân, cô nói ta nên khen cô thông minh? Hay là nên mắng cô ngu ngốc? Che mặt, ta vì sao phải che mặt? Cô cho rằng một người đã chết, thấy mặt của ta và không thấy được mặt của ta sẽ có cái gì khác nhau?”

Cái gì?

Người chết?



Hắn thật sự là tới giết mình?

Hai tay bưng bít đến trên cổ, giống như nơi này là chỗ mấu chốt nhất.

Một kiếm là có thể bị mất mạng, nàng trước tiên bảo vệ tốt rồi hãy nói. Lộ Nhi ha ha cười khan nói:

“Việc đó, ngươi tại sao muốn giết ta . . . . .”

Ô ô, bọn họ nói sát thủ giết người đều là có sát khí, là cảm giác của nàng quá chậm chạp sao?

Nàng làm sao lại không có cảm giác cái gọi là sát khí chứ?

Nhưng người này mới vừa rồi đã nói muốn giết nàng!

Ô ô, Bảo Bảo à, tại sao hai mẹ con mình số mệnh lại khổ như vậy chứ?

Cha con không thương con cũng không sao nhưng mẹ con đâu có đắc tội người nào a, tại sao lại xui xẻo bị người diệt khẩu như vậy?

Cũng không đúng, nàng không có đắc tội người nào cũng không biết cái gì không nên biết, làm sao lại đáng thương bị người diệt khẩu chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play