Chẳng qua là chuyện này cần phải nói rõ ràng, hắn vốn không có ý định giấu giếm, nàng ta biết được cũng tốt, hắn không tin, lần này có Bảo Bảo, Hướng Quân còn có thể tới đây bắt người!
“Vương gia, nơi này nhiều người qua lại, không thích hợp nói chuyện, qua bên ta nói chuyện, được không?”
Trong thanh âm, mang theo ý cầu khẩn, nhìn tư thái nàng thấp như vậy, nhất thời Hiên Vương cũng không nhẫn tâm cự tuyệt.
“Đến bên phòng đi. . . . . .”
Không muốn đến viện của nàng ta, hắn không muốn lưu lại hơi thở tại chỗ ở của nàng ta, bên phòng kia, có một nhà ăn bên cạnh, cũng rất thanh tĩnh!
Trên gương mặt công chúa thoáng qua một tia bi thương, có điều nàng cũng không phản đối, mà là lẳng lặng đi theo.
Bên trong phòng bày biện rất tinh xảo, Hiên Vương không ngồi xuống, cùng nàng ta tới nơi này cũng không phải là để nói chuyện yêu đương, chỉ là nói rõ ràng sự việc kia mà thôi.
“Nói đi!”
Lời của hắn rõ ràng mà lưu loát, công chúa thở dài, thanh âm cực kỳ mềm mại:
“Vương gia muốn phong Lộ Nhi muội muội làm sườn phi, người cũng không nói cho thiếp một tiếng. . . . . .”
“Ai nói Lộ Nhi là sườn phi?”
Hiên Vương nhếch mày, không vui nhìn nữ nhân tự cho mình là đúng, hỏi ngược lại.
“Cái gì? Không phải là sườn phi?”
Nàng bị hưu sao? Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hết xanh lại hồng, nàng là công chúa, một công chúa cao cao tại thượng, làm sao có thể. . . . . .
“Không phải, Lộ Nhi là Vương phi của bổn vương, là Vương phi duy nhất bổn vương thừa nhận . . . . . .”
Hiên Vương ha ha cười, hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm công chúa, ánh mắt vô tình lặng như băng.
“Vậy. . . . . . Vậy ta thì sao . . . . .”
Lui về phía sau mấy bước, công chúa gian nan hỏi, thanh âm không tự chủ được trở nên run rẩy.
“Cô? Cô cũng là Vương phi, chẳng qua bổn vương cho tới bây giờ chưa từng thừa nhận mà thôi!”
Bĩu môi khinh thường, Hiên Vương cười lạnh nói:
“Người cùng cô bái đường là ai, cô nên biết. Công chúa, chức Vương phi này, tùy cô làm đi, nhưng người bổn vương thừa nhận, vĩnh viễn không phải là cô!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT