Lỗ tai chợt động, hắn đã nghe được rất nhiều tiếng thở, Hướng Quân, cũng không phải đơn giản, bên này hắn ta cũng không bỏ qua!
Nhưng chỉ cần hắn ta không tới là tốt rồi, người còn lại, đều dễ nói chuyện.
Xe ngựa đột nhiên dừng lại, trước mặt, có mấy ngàn người đứng ở nơi đó, giống như tượng điêu khắc, ngăn trở đường đi của bọn họ.
Hiên Vương kéo Lộ Nhi lại, ý bảo Lộ Nhi ôm lấy hài tử. Tay của hắn nâng lên, dưới chỗ ngồi, thậm chí có một lỗ nhỏ rất nhỏ chỉ cho một người chui qua.
“Lộ Nhi, nàng cùng con đi vào. . . . . .”
Lộ Nhi do dự một chút, vừa muốn chui vào, chợt nghe tiếng sói tru.
“Hiên, là sói!”
“Đúng, có lẽ nàng không cần tiến vào, bọn chúng cùng Bảo Bảo, quả nhiên là có chút liên hệ. “
Nghe thấy tiếng sói tru, hắn vốn nên cảm thấy cao hứng, nhưng lúc này trong lòng của hắn, không có một tia hưng phấn.
Người nơi này, ít nhất cũng có mấy ngàn, bầy sói tới đây giúp một tay, bọn họ nhất định sẽ truyền đi.
Tới khi đó, có thể Bảo Bảo càng thêm uy hiếp. . . . . .
Ánh mắt lạnh lẽo, chờ trở về, hắn nhất định sẽ tìm được người nói lung tung, tại sao hắn ta muốn hãm hại con của mình như vậy!
Tiếng sói tru làm cho chân người không nhịn được bắt đầu run rẩy, nhưng Hướng Quân cũng không phải là không có chút chuẩn bị nào, bọn họ lập tức lấy đuốc ra, nhưng bây giờ là ban ngày, tác dụng của đuốc hiển nhiên không lớn. . . . . .
Tiếng bước chân, mang theo bụi đất đầy trời, ùn ùn kéo đến, bầy sói tới gần, mọi người cũng thấy một mảnh đông nghịt. . . . . .
Bịch một tiếng, không biết cây đuốc trong tay ai rơi xuống, cây đuốc nằm trên đất. . . . . .
“A. . . . . .”
Một tiếng kêu đau truyền đến, ngay sau đó nhiều cây đuốc biến mất, đội ngũ mấy ngàn người, trong nháy mắt liền hỗn loạn.
Xe ngựa cũng bắt đầu lắc lư, mấy con ngựa bất an nóng nảy, lắc lư cực độ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT