Hôn lễ thật sự rất ít người, đối với một công chúa và Vương gia mà nói, cũng là có chút giản dị.

Trên gương mặt Hoàng thượng là sự lạnh lùng, cũng không có bao nhiêu ý vui, chỉ có Hoàng thái hậu, vẫn luôn là vui tươi hớn hở, bà luôn coi trọng thê tử này.

Trong phòng tân hôn đỏ rực, chung quanh đều là một màu đỏ chót đẹp đẽ, cặp nến long phượng to bằng cánh tay, vang tí tách, công chúa thẹn thùng ngồi ở trên giường, trên đầu trùm khăn đỏ thẫm, trong lòng vui rạo rực.

Đợi đã lâu, mới nghĩ tối nay sẽ không có người cùng nàng động phòng.

Chiếc khăn đỏ thẫm cũng chỉ có một mình nàng sợ hãi kéo xuống, đôi mắt đẹp mê man quan sát màu đỏ trong phòng ——

Đây chính là động phòng của nàng sao? Nhưng trong phòng này, không có hắn, sao lại cảm thấy có chút châm chọc.

Bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng đưa ra, ngón tay của nàng thon dài, trắng nõn. Trên bàn cách đó không xa, đã chuẩn bị xong rượu giao bôi, có đôi có cặp, thoáng chốc thật đẹp mắt!

Nhưng là, trong phòng cũng chỉ có một mình nàng, ngồi lẳng lặng, lẻ loi một mình.



Rượu giao bôi ư, một người, cũng có thể giao bôi sao?

Khóe miệng tràn ra một tia khổ sở, nhưng nghĩ đến thân phận sau này của nàng, nàng cũng đủ hài lòng.

Hiên Vương phi, xưng hô nàng chờ đợi thật lâu, rốt cục rơi xuống trên đầu nàng.

Giơ tay lên, muốn lấy mũ phượng nặng nề xuống, nhưng đau đớn trên cổ tay đánh tới, nàng mới nhớ, cổ tay của nàng đang bị thương.

Rũ mắt xuống, trong mắt là một mảnh đau đớn, vì danh phận này, không phải là nàng trả giá quá nhiều rồi?

Đã gửi thư báo tin mừng cho hoàng huynh, chẳng qua là không biết, đây có thể tính là việc vui không?

Mặc giá y dầy cộm nặng nề, nàng khó khăn đi qua bàn, cũng lúc này cửa bị đẩy ra

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play