Quản gia cung kính đáp, sau đó quay mặt về phía Hoàng thượng, hơi cúi người, nói:

“Hồi Hoàng thượng, lúc ấy công chúa bỗng nhiên muốn đánh Vương gia nhà nô tài, Vương gia bất đắc dĩ mới nắm tay công chúa. . . . . .”

Không nói nhiều, tình huống lúc đó lại nói rõ ràng, là công chúa động thủ trước, Vương gia vội vã bất đắc dĩ, không phải cố ý muốn làm như vậy.

Giải thích như vậy, công chúa hiển nhiên là sẽ không phục, nàng hé miệng, tức giận nói:

“Ông nói láo, lúc ấy rõ ràng là. . . . . .”

Là cái gì? Là hắn nói nàng không xứng phụng bồi hắn phơi nắng, cho nên hắn mới có thể tức giận đưa tay muốn đánh người sao?

Công chúa há miệng mấy lần, làm thế nào cũng không nói ra được, này. . . . . .

Kiêu ngạo như nàng, làm sao có thể nói ra lời nói hạ thấp thân phận của mình như vậy? Mà Khánh Vương, giống như cũng đoán được điểm này, chẳng qua là cười lạnh nhìn nàng, chờ giải thích của nàng!

“Không phản đối sao? Vậy ta cũng không phải là cố ý. Hoàng huynh, làm sao huynh lại tới? Có chuyện gì không?”



Hoàng thượng sẽ không vô duyên vô cớ xuất cung, ra ngoài tất nhiên có đại sự gì đó.

Vừa đúng không khí có chút lúng túng, Hoàng thượng vội vàng tiếp lời, trên mặt mang một tia sầu lo:

“Công chúa, cô cứ nghỉ ngơi thật tốt đi!”

Đây là lệnh trục khách, công chúa dĩ nhiên hiểu, nàng cũng ở Khánh Vương phủ đủ rồi, cuống quít để cho Tiểu Man đỡ nàng rời đi.

“Chuyện gì?”

Nhìn bóng lưng có chút chật vật rời đi, Khánh Vương lạnh lùng cười, dám tính kế hắn, đây chỉ là một chút cảnh cáo nhỏ !

“Khánh, Hiên đi tìm nàng . . . . . .”

Đó là biên quan mới vừa truyền tới mật báo, đến bên này cũng phải mấy ngày, Hoàng thượng thở dài, phỏng đoán có lẽ Hiên Vương đã đến bên Lộ Nhi.

“Huynh ấy . . . . . không phải là huynh ấy không tin tưởng sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play