Hiên Vương cúi đầu, cũng thấy vết máu đỏ tươi trên tay, hắn sợ hãi hỏi:

“Lộ Nhi, nàng. . . . . . Nàng làm sao vậy. . . . . . Chỗ nào. . . . . .”

“Hiên, ta không sao, sinh con đều như vậy. . . . . .”

Trước đây không lâu, nàng đoán có thể nước ối đã vỡ, mà chảy máu, chắc cũng là bình thường?

“Mau, mau vào để xuống. . . . . .”

Kinh ngạc qua đi, nàng kia vội vàng nói, Hiên Vương nghiêng người đi vào, thấy bên trong phòng có một cái giường duy nhất, cuống quít để Lộ Nhi xuống.

“Cậu, đi ra ngoài đun chút nước nóng. Huynh, ban ngày có đào được ít sâm, chính là cái bị hỏng, cắt một chút cho nàng ngậm, ta thấy thể lực nàng có chút yếu. . . . . .”

Nữ tử cũng không hoảng loạn luống cuống, nữ nhân này sinh con, nam nhân lại ở đây chỉ càng bất tiện, nàng vội vàng đuổi hai người.

Hiên Vương ở chỗ này cũng chẳng phải là người chỉ huy, nghe thấy nữ tử kia dặn dò liền vội vàng ra ngoài chuẩn bị, đến phòng chứa củi nhỏ hẹp nấu nước, đây chính là lần đầu tiên từ khi sinh ra.



Nhóm lửa không làm khó được hắn, nhưng nấu nước, thì tay chân có chút luống cuống. Nhìn hắn bận rộn, nam tử trung niên ha ha cười nói:

“Vị công tử này, vừa nhìn đã biết là người chưa từng làm những chuyện vặt này, để tôi làm cho!”

Hiên Vương không thể làm gì khác hơn là đứng dậy, nhìn đại ca trung niên lưu loát dọn xong phòng chứa củi, nhìn ngọn lửa đỏ hồng, hắn xoa mặt, thở dài nói:

“Đại ca, ta thật sự là chưa từng làm những việc này. . . . . .”

“Đã nhìn ra, tôi tên là Đại Ngưu. Công tử, xưng hô như thế nào?”

Đại Ngưu nói chuyện cũng không khách khí, rất cởi mở, vừa nhìn đã biết là một người hào sảng.

“Hiên, mọi người gọi ta là Hiên. . . . . .”

Chỉ nói một chữ, Hiên Vương có chút ngượng ngùng, nhưng Đại Ngưu cũng không buồn bực, trên mặt vẫn mỉm cười, nụ cười rực rỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play