Loảng xoảng leng keng, rất là dễ nghe!

Lộ Nhi đứng ở sau lưng Hướng Quân, nàng không hiểu vì sao nàng ta sợ, nhưng nhà tù âm u này, vây khốn một nữ nhân, trong lòng cảm thấy Hướng Quân có chút tàn nhẫn!

“A. . . . . .”

Một tiếng kêu đau, chỉ thấy dưới chân của nàng ta, chẳng biết lúc nào, lại có thêm chút nước ——

Không, nói chính xác hơn là có người buông nàng xuống một chút, cả bắp chân của nàng ta tràn đến trong nước.

Mà người ngâm trong nước kia, khẳng định cũng sẽ không thoải mái, cho nên nàng ta mới có thể hoảng sợ kêu to!

Lộ Nhi thở dài, thủ đoạn của Hướng Quân, quả nhiên lợi hại!

Người bình thường làm sao có thể nhẫn tâm hành hạ một cô gái yếu đuối như vậy ?

Nhưng Hướng Quân lại khác, trên mặt của hắn không có chút áy náy nào, một chút cũng không có!

Chỉ là thưởng thức, thưởng thức nỗi thống khổ của nàng ta, tiếng la của nàng ta.

“Ngu Cơ, ngươi còn nhận ra nàng sao?”



Bỗng nhiên thân thể Hướng Quân chợt lóe, Lộ Nhi xuất hiện trước mặt Ngu Cơ, nàng không đành lòng nhìn Ngu Cơ, trong mắt mang theo một chút bất an.

Mà Ngu Cơ đang lớn tiếng kêu đau, cũng đang giương mắt thấy được Lộ Nhi!

Nàng bỗng nhiên ngừng giãy giụa, thân thể run lên, hai mắt không thể tin nhìn Lộ Nhi, sau đó mới tiếp tục nhìn xuống phía dưới, xuống phía dưới, cuối cùng rơi vào bụng Lộ Nhi . . . . . .

“Lộ Châu. . . . . .”

Khô khốc mở mồm, lại trợn tròn mắt, ánh mắt bỗng nhiên an tĩnh lại. . . . . .

Sau đó, tiếp tục di chuyển , di chuyển, phải nhìn mặt Lộ Nhi lần nữa. . . . . .

“Điện hạ, nàng ta. . . . . .”

Tay bỗng nhiên đưa ra ngoài, leng keng, là thanh âm ma sát của xích sắt.

“Thế nào, không nhận ra ư?”

Hướng Quân chăm chú nhìn gương mặt Lộ Nhi cùng Ngu Cơ, nghe Ngu Cơ rốt cục mở miệng, hắn nhàn nhạt cười nói.

“Nàng ta là. . . . . . Lộ Châu. . . . . .”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play