Hướng Quân, không phải ngươi muốn trực tiếp đến tìm Hoàng thượng sao? Hoàng thượng sẽ không buông tay, chỉ cần hắn ta không có chứng cớ để chứng minh thân phận Lộ Nhi.

Nói cách khác, hôm nay người hắn mang đến đã vô dụng, bởi vì Hiên Vương cũng có người như vậy!

Có lẽ Hoàng thái hậu không thích nàng, nhưng Hiên Vương đã thuyết phục Hoàng thượng, Hoàng thượng đã đứng một bên chiến tuyến với hắn.

“Ha ha, đuợc, rất tốt!”

Hướng Quân chợt ha ha cười lớn, hai mắt hắn sắc bén quét về phía Hiên Vương, lại nhìn về phía Lộ Nhi, đứng dậy, dạo bước đi tới chỗ Lộ Nhi.

“Thái tử, ngài muốn làm gì?”

Nhìn Hướng Quân đi tới, Hiên Vương cũng vội vàng đứng dậy, trực tiếp bảo hộ bên người Lộ Nhi, gương mặt đề phòng nhìn hắn ta.

“Ta ư? Ta còn có thể làm gì. . . . . Hiên Vương, không phải ngài nói ngài và Lộ Nhi quen biết ba năm ư? Không phải ngài nói cõi đời này người giống nhau không ít ư? Không phải là nói tất cả đều là trùng hợp sao?”



Liên tiếp hỏi ba vấn đề, Lộ Nhi bất an trợn to mắt, không hiểu tại sao hắn cười kỳ quái như thế, hắn rốt cuộc muốn làm gì.

Nhưng thấy hắn cười, Lộ Nhi cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi, cười như vậy, quá kinh khủng.

“Hoàng thượng, Hoàng thái hậu nương nương, thật ra thì ta còn có một chứng cớ chứng minh nàng không phải là Lộ Nhi!”

Hướng Quân đột nhiên xoay người, thay bằng gương mặt nghiêm túc, Lộ Nhi thầm kêu không tốt, chiêu bài cuối cùng này là lực sát thương mạnh nhất.

Chẳng qua là, Lộ Nhi tự hỏi, mình cũng không có nhược điểm gì rơi vào tay Hướng Quân, hắn sẽ nói gì ?

“Chứng cớ gì?”

Hoàng thượng chưa đáp lời, Hoàng thái hậu hỏi đầu tiên, Hoàng thượng nhăn mày, thấy trên mặt Hướng Quân rất kiên định, tâm của hắn cũng bất an . . . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play