Mấy tiếng kêu lên từ xa đến gần, một bóng người chạy vào, Lộ Nhi ngẩng đầu nhìn lên, lại làChuquản gia!

“Quản gia, chuyện gì xảy ra?”

Chuquản gia, làm việc luôn luôn quy củ, làm sao lại lỗ mãng chạy tới đây như vậy?

Trên mặt Hiên Vương không vui, Lộ Nhi cũng nhăn đôi mi thanh tú.

“Vương gia, phu nhân. . . . . . Là Khánh Vương. . . . . . Khánh Vương ngài ấy tỉnh. . . . . .”

Cái gì?

Khánh Vương?

Khánh Vương tỉnh lại?

Tiêu hóa hết tin tức này, Lộ Nhi chỉ cảm thấy cả người run rẩy, tâm kích động cũng thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.

“Ông nói cái gì? Khánh Vương tỉnh?”

Hiên Vương ngỡ ngàng đứng dậy, không thể tin hỏi.

“Đúng, Vương gia, mới vừa rồi bọn họ báo tin, nói Khánh Vương đã tỉnh lại. . . . . .”



Quản gia xoa một chút mồ hôi trên mặt, tâm mới buông lỏng, người cũng nhìn về phía trong phòng, cũng nhìn thấy nữ tử dập đầu chảy máu trên đất.

“Để ý đến nàng ta! Lộ Nhi, chúng ta đi?”

Nữ nhân này chỉ có thể trông coi cẩn thận. Khánh Vương đã tỉnh, hắn và Lộ Nhi cũng yên lòng, bọn họ muốn đi xem thử một chút.

“Ừ, được.”

Lộ Nhi kích động, cùng Hiên Vương vội vàng đi ra ngoài.

————

Không còn yên tĩnh như trước đây, Hoàng thượng cùng Hoàng thái hậu cũng đến. Nhìn mọi người vây quanh giường, Lộ Nhi đột nhiên cảm giác được, mình tới có chút dư thừa.

Hiện tại người hắn không muốn thấy nhất, hẳn là mình ?

Lộ Nhi thở dài, trừ Hoàng thượng, Hoàng thái hậu, người xung quanh cũng không ít, hồng hồng xanh xanh, là thị thiếp mấy ngày trước cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt!

Thật ra không biết tại sao, cho tới bây giờ Lộ Nhi chưa từng gặp nữ nhân của Khánh Vương, hôm nay vừa thấy, thật đúng là không ít.

Khánh Vương cũng thật là, vốn là đủ anh tuấn tiêu sái, cộng thêm tính tình ôn hòa, phong lưu, đương nhiên có duyên với nữ nhân hơn nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play