“Nhớ, ngày mai ta để cho nha đầu tới gọi ngươi. . . . . .”

Nữ tử kia nhẹ cười một tiếng, chỉ là nắm chặt tay, dùng sức nắm:

Hừ, ngày mai sao? Ai biết ngươi có thể nhìn được mặt trời ngày mai hay không?

——————

Bởi vì sự kiện này cũng có liên quan đến Lộ Nhi, cho nên Hiên Vương không tự mình gặp Lý Ngọc, mà là sai người dẫn nàng ta đến Ngạo Vũ Các, cũng nói với Lộ Nhi chuyện hôm nay đã xảy ra.

“Hiên, làm sao Thập Lục Sát có thể trực tiếp ra tay sát hại người đi thuê? Chuyện này hình như rất không bình thường?”

Nghe Hiên Vương nói xong, Lộ Nhi không hiểu nhíu mày, mặc dù nàng không phải là người trong giang hồ, nhưng lại biết làm như vậy rất không phù hợp với đạo nghĩa giang hồ.

“Lộ Nhi, nàng nói không sai, vấn đề này ta cũng đã nghĩ tới, có khả năng nhất chính là có người tìm được bọn hắn trước ta, gây áp lực cho bọn hắn. . . . . .”

Tìm được bọn hắn trước, gây áp lực cho bọn hắn, vậy người này cũng chỉ có hắn.

“Chàng là nói, Cô Ưng?”



Hiên Vương gật đầu một cái, trầm giọng nói:

“Cho nên, ta đã nói với Hoàng thượng, tạm thời không nên đuổi giết bọn hắn, cho Cô Ưng mặt mũi. . . . . .”

Lộ Nhi nhăn mày, sẽ là Cô Ưng sao?

Mà cũng đúng lúc này, một nữ tử trẻ tuổi nơm nớp lo sợ đi vào.

Nàng là kẻ chủ mưu sao? Lộ Nhi nhăn mày, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng gặp mặt nữ tử này, thậm chí chưa từng nói đôi câu vài lời với nàng ta, làm sao nàng ta có thể sẽ là chủ mưu phía sau chứ?

Hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng ta cũng không giống.

“Ngươi chính là Lý Ngọc?”

Sắc mặt Hiên Vương như hàn băng, bộ dáng kia cũng rất dọa người. Lộ Nhi ngẩng đầu lên, ý bảo hắn trước tiên không nên lên tiếng.

“Vương gia, phu nhân, nô tỳ. . . . . .”

Chỉ nhìn Hiên Vương một cái, nàng bị dọa sợ đến nỗi quỳ hẳn xuống, Lộ Nhi thở dài, đưa tay áp đến trên lưng Hiên Vương, ý bảo hắn buông lỏng một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play