Tỉnh lâu như vậy, ngay cả nước Hiên Vương cũng chưa được uống một giọt.

“Hiên, đệ ngủ lâu như vậy hù chết hoàng huynh . . . . . .”

Hoàng thượng đi lên trước, Lộ Nhi nghe giọng nói kia quen thuộc như vậy.

Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu lên, thấy dáng vẻ người kia, giật mình há to mồm ——

Trời ạ, tại sao hắn là Hoàng thượng, làm sao lại là Hoàng thượng chứ? Ông trời ơi, đêm hôm đó, chẳng phải là nàng thật sự mất mặt sao?

“Thật may là mấy ngày nay công chúa chăm sóc con một tấc cũng không rời, Hiên nhi, về sau không cho con bắt nạt công chúa. . . . . .”

Hoàng thái hậu quay mặt, không quên được vì nàng mà làm bà mối. Mà công chúa lại đỏ bừng mặt, thấp giọng nói:

“Nương nương nói đùa, lần này Vương gia hôn mê cũng có liên quan đến Văn Văn, Văn Văn làm như vậy, cũng là. . . . . .”

Một tấc cũng không rời, có khoa trương như vậy sao?

Nếu như tìm người một tấc cũng không rời, chắc hẳn là mình mới đúng!



Lộ Nhi thở dài, lúc này, hình như duy nhất có mình nàng là người dư thừa.

Đúng vậy, Hiên Vương hôn mê, cũng là bởi vì nàng, bọn họ không hận nàng đã là tốt rồi, làm sao có thể hòa nhã với nàng chư?

Nghe được lời Hoàng thái hậu, trên mặt Hiên Vương lộ ra chút không vui:

“Lộ Nhi, ta khát. . . . . .”

Quay đầu nhìn về phía Lộ Nhi đang cúi thấp đầu, Hiên Vương nhàn nhạt nói.

“Vương gia, chàng khát ư, ta tới. . . . . .”

Công chúa cuống quít đứng dậy, có điều Hiên Vương lạnh lùng trợn mắt nhìn nàng một cái, cảnh cáo nàng không nên lộn xộn, thân thể của nàng thoáng chốc cứng đờ, dở khóc dở cười có chút lúng túng.

Aiz, Vương gia, Lộ Nhi cũng không biết chàng đang giúp Lộ Nhi hay là hại Lộ Nhi.

Nhìn các vị mỹ nữ đưa mắt lạnh, Lộ Nhi nhắm mắt rót một chén nước đưa đến, Hiên Vương nhận lấy, uống vài ngụm, khẽ cười nói:

“Nàng ngồi xuống! Lộ Nhi, hiện tại nàng đang mang thai, tránh cho mệt nhọc. . . . . .”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play