Nữ nhân này lấy lòng mình như vậy, có lẽ từ trong miệng của nàng ta có thể hỏi ra một chút gì.

Công chúa chợt nghĩ, dù sao hiện tại các nàng coi như là tình địch, hỏi thăm chuyện Lộ Nhi sẽ không có người hoài nghi gì.

“Công chúa có điều không biết, thật ra thì. . . . . .”

Hương Linh nhìn chung quanh một lần, ý bảo nha đầu tới cùng mình lui ra, công chúa cũng vẫy tay bảo nha đầu trong phòng ra ngoài, Hương Linh mới thấp giọng nói:

“Nàng là một người không có quá khứ. . . . . .”

Không có quá khứ?

Lộ Nhi là nữ nhân của hoàng huynh, hơn nữa tương đối được sủng ái, thân phận của nàng ta đương nhiên cũng được giữ kín, bọn họ ở bên này không tra được cũng là điều tất nhiên.

Nhưng trong lòng công chúa nghĩ như vậy, trên mặt vẫn làm ra vẻ như kinh ngạc:

“Không có quá khứ, làm sao có thể?”



Trên đời này người không có quá khứ đều là tử sĩ.

“Công chúa, muội nói thật, Hoàng thượng và Vương gia điều tra rất nhiều lần, nhưng vẫn không tra được lai lịch của cô ta. Hơn nữa, công chúa, người có biết cô ta đến Vương phủ thế nào không? Cô ta. . . . . .”

Chậm rãi kể lại toàn bộ chuyện Lộ Nhi tới thế nào, thêm dầu thêm mỡ nói một lần. Mà lời nói của Hương Linh khiến cho công chúa càng tin chắc Lộ Nhi chính là Lộ Châu, hơn nữa nàng ta còn lấy được tâm Hiên Vương.

Lời của Hương Linh đối với nàng cũng có ích, sau khi tiễn Hương Linh, Tiểu Mê vẫn chưa trở về.

Công chúa cảm thấy có chuyện không hay, Tiểu Mê mãi chưa về, có thể có hai nguyên nhân.

Thứ nhất chính là Lộ Nhi căn bản không ở chỗ Mị, thứ hai chính là người đang ở bên kia, nhưng Lộ Nhi có thể xảy ra chuyện gì đó, cũng có thể là hắn rất khó giải quyết, làm thế nào để đưa Lộ Nhi về.

So sánh hai việc này, nàng càng hy vọng sẽ là nguyên nhân thứ hai, nàng không dám tưởng tượng Lộ Nhi không ở chỗ Mị, sẽ xảy ra hậu quả gì!

Nữ nhân này, thật rất phiền toái, mới có mấy ngày tới đây, không nghĩ tới đã gây ra nhiều chuyện như vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play