Mỹ nữ bất an đi tới, trên người phủ thêm sa y thật mỏng, đường cong thân thể ở sa y như ẩn như hiện.

“Buông tay!”

Hai mắt sắc bén nhìn tay áo bị nắm, hắn tức giận hừ một tiếng, mỹ nữ bị dọa sợ đến nỗi vội vàng buông tay. . . . . .

“Gia, nóc nhà. . . . . .”

Muốn nhắc nhở Vương gia nữ tử này đã đắc tội, mỹ nữ chỉ chỉ nóc nhà, thấp giọng hỏi.

“Trước cứ để đấy. . . . . .”

Cái gì? Để đấy?

Phòng thế này, nàng ở thế nào a? Cũng lộ thiên . . . . . .

Mỹ nữ ủy khuất, nước mắt cũng thiếu chút nữa rơi xuống, có điều hắn cũng không phải là một người thương hương tiếc ngọc, ôm Lộ Nhi bước nhanh rồi rời đi.

Hừ!

Sau lưng mỹ nữ hừ lạnh một tiếng, bà bầu, thù này nhận định. . . . . .

——————

Khi Lộ Nhi tỉnh lại, đã sớm nằm ở trên giường thoải mái, có điều giường này không phải là giường nhà nàng, rất thoải mái, rất mềm mại, còn mang theo mùi thơm nhàn nhạt.



“Tỉnh?”

Thanh âm lạnh lùng làm cho Lộ Nhi đang đắp chăn cũng không nhịn được run rẩy.

Người nọ là từ Địa Ngục ra ngoài sao? Thanh âm sao lại lạnh như thế?

Về sau mùa hè nếu nóng, có thể tiết kiệm được máy điều hòa mất, chỉ cần hắn nói mấy câu, bảo đảm liền đông lạnh, cả người phát run, tuyệt đối sẽ không nóng nữa.

“Ách, cám ơn tiên sinh. . . . . .”

Hả, cảm tạ hắn cái gì? Hắn chính là nam nhân cưỡng bách mình, làm hại nàng nằm mơ cũng mang thai, nàng nên hận hắn, tại sao có thể cám ơn hắn?

Hắn đột nhiên dời qua thân thể, mặt liền tiến tới phía nàng chưa đến hai mươi centimet, lúc nói chuyện khí tức cũng phun đến trên mặt của nàng!

Tư thế như vậy, rất ám muội!

“Ách. . . . .tiên sinh có thể cách xa tôi một chút để nói chuyện. . . . .”

Người ta thậm chí yêu cũng chưa từng nói, chính là thanh thuần thiếu nữ nha. Hắn sát gần nàng như vậy, nàng sẽ cảm thấy trong đầu thiếu dưỡng khí, tim đập rộn lên, cộng thêm khó thở .

“Không thể!”

Môi mỏng nhẹ mở, hắn tuyệt đối không cho Lộ Nhi mặt mũi. Lộ Nhi không vui nhíu mày, cả giận nói:

“Anh quản sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play