Lời nói vừa rồi của hắn là có ý gì?

Để cho nàng chọn trước, đó rõ ràng không phải là muốn cho những nữ nhân này hận nàng sao?

“Vương gia, ngươi nói cũng quá khách khí. Việc chọn đồ trước cũng không thể tới lượt Lộ Nhi, hay là để cho các nàng. . . . . .”

Lời còn chưa dứt, Hiên Vương trừng mắt, Lộ Nhi bị dọa sợ đến nỗi vội vàng im miệng, nhưng vẫn cố chấp không đi chọn đồ. . . . . .

Bên trong phòng bỗng nhiên yên lặng đến dọa người, những nữ nhân kia cũng không dám nói lời nào các nàng chỉ cúi đầu, thậm chí nhìn Hiên Vương một cái cũng không dám.

Hiên Vương vuốt vuốt cái ly trong tay, chợt buông lỏng tay, cái ly liền rơi xuống đất, keng một tiếng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. . . . . .

“Chuquản gia, mang ra, vứt đi. . . . . .”

Không chọn sao? Có thể, vậy thì vửt đi!

Dù sao về điểm này, hắn cũng không quan tâm.

“Vương gia, ngươi. . . . . .”

Vứt? Trong đầu đã hiểu được ý tứ này, Lộ Nhi cực kỳ tức giận.

Vương gia dã man, tại sao muốn bức bách nàng như vậy chứ?



Nàng chỉ là nói để cho bọn họ chọn trước . . . . .

Nhưng hắn lại muốn vứt đi?

“Đợi đã, ta chọn!”

Hừ, đùa giỡn ta như vậy, ngươi rất vui vẻ sao?

Muốn để những nữ nhân này đối phó ta, ngươi chỉ cần nói rõ là tốt rồi, làm sao phải phí sức làm những chuyện thế này?

Hai gã sai vặt tiến vào, thân thể rõ ràng dừng một chút nhưng Vương gia không nói gì, bọn họ cũng không dám dừng lại.

“Dừng lại, không thấy Lộ Nhi nói muốn chọn đồ sao? Đi ra ngoài!”

Hắn khoát khoát tay, gã sai vặt vội vàng lui ra ngoài. Lộ Nhi thở dài, cố gắng không để ý tới đôi mắt hung dữ như sói.

“Tốt lắm, ta chọn xong rồi. . . . . .”

Bên trong rương cũng chỉ là một vài đồ trang sức, Lộ Nhi chỉ lấy một sợi dây chuyền, dù sao nàng cũng rất ít đeo, trở về vứt vào phòng là được. . . . . .

Tuy nhiên sau này có cơ hội được ra khỏi phủ, nếu như thật sự không có lộ phí, những thứ này nếu như có thể mang theo, nàng cũng không ngại bán đi lấy tiền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play