Trời xanh, mây trắng,...
Hôm nay là ngày cuối cùng Levy đi thi để hoàn thành chương trình năm nhất của mình tại Hogwarts.
Từ khi có mảnh hồn dễ thương của Tom bé nhỏ bên cạnh, cô đột nhiên cảm thấy bản thân làm gì cũng có tinh thần hơn hẳn.
Đến cả bộ môn độc dược của giáo sư Snape trước giờ luôn là cửa ải lớn với Levy, cũng được cô thoải mái mà thông qua với thành tích tốt vô cùng.
Môn phù chú của thầy Flitwick thì Levy hoàn thành với số điểm tuyệt đối.
Phải nói là sau khi thực hiện cú ếm bùa cuối cùng để được kết quả đó, giáo sư đã nhìn Levy nồng cháy tới nỗi cô muốn khóc thét ma ma. Cô hẳn là vẫn chưa quên, vị giáo sư này đã từng từng nung nấu ý tưởng muốn đem cô ra mổ xẻ nghiên cứu đấy.
Còn môn bay của cô Hooch, Levy hoàn thành bài bay lượn của mình thì liền được cô ấy mời gọi tham gia vào đội Quidditch để phát triển tốt hơn tài năng của bản thân.
Trước khi Levy rời sân cỏ, bà ấy còn vỗ vai cô gái nhỏ tâm sự một phen, nói cái gì đó tin chắc rằng cô sẽ là một tầm thủ chuyên nghiệp trong tương lai, bla...bla...
Cô Hooch nói chuyện với Levy một hồi liền giống như gặp tri kỉ, nói nhiều tới nỗi tai cô muốn ù đi, nhưng vì bà ấy là giáo sư, nên Levy chỉ có thể ngơ ngác nghe hết từ đầu đến cuối.
Cùng lúc đó ở trong lòng cô, hình tượng một cô Hooch đẹp trai, soái tính từ khi cô còn coi phim về Harry Potter ầm ầm sụp đổ không còn một mảnh.
Các môn học khác tính cả ngày cuối này được Levy đồng loạt hoàn thành với kết quả đáng hâm mộ. Cô vô cùng tự hào với bản thân vì vẫn duy trì được gen học bá từ kiếp trước trước của mình.
Cũng vô cùng cảm ơn Voldy đã: ĐÁNG YÊU, MÊ NGƯỜI, XUẤT SẮC tới nỗi đưa Levy trở về con đường dùi mài kinh sử này.
Cụ thể chính là...
Vào một ngày nào đó trước kì thi của phù thủy mỗi năm một lần xa lắc xa lơ....
Voldemort phiên bản nhỏ ngồi trên ga giường màu trầm của nhà Sytherin, ánh mắt kiêu ngạo a kiêu ngạo nhìn đống bài tập mà Levy vừa làm trên giấy da dê đang trải dài trước mặt, ngón tay nhỏ duỗi ra chỉ từng cái một, mấp máy môi nộn nộn bình phẩm:
"Chữ quá xấu"
"Sai rồi"
"Sai hết rồi"
"Thật sao? Thế này mà cũng sai?"
"Rác rưởi!"
"Rác rưởi!!"
"Cô dẹp chuyện này luôn đi!"
Levy ngồi đối diện bé yêu Tom nhà mình, càng nghe càng muốn ôm tim khóc gou gou.
Thành tích kém như vậy còn không phải một năm này cô tập trung để tính kế, động não, tính kế, rồi lại động não tìm cách cứu cậu hay sao?
Tại sao bảo bối tâm can, tiểu khả ái đáng yêu siêu cấp vô địch nhà cô lại nỡ lòng nỗi lời chua cay đến vậy ༎ຶ‿༎ຶ
Thậm chí không cho cô xoa xoa tay mềm nữa ༎ຶ‿༎ຶ
Bên cạnh cảm giác sốc cực độ.
Lúc đó, Levy còn nhớ ra trước khi Tom bé nhỏ của cô thành mặt rắn, đã từng là một học sinh giỏi đến nỗi người khác thuần phục một đám lại một đám, cho đến tận bây giờ, qua bao nhiêu năm, có lẽ chỉ cần Boss nhẹ nhàng huýt sáo một tiếng, đội quân fan não tàn của hắn sẽ ngay lập tức nhao nhao nhào tới đứng kín Hogwarts luôn đấy chứ.
Đối với điều này, Levy cảm thấy, cô cũng muốn giỏi như hắn, thậm chí vượt qua. Nhưng mục đích của Levy lại không muốn hùng bá thế giới, mà đơn giản là đủ mạnh, để đè hắn xuống...hung hăng ba ba....mãnh liệt ba ba...ăn thêm đậu hũ non mềm siêu cấp mê người của tiểu tâm can nhà cô ╰(▔∀▔)╯
Levy nghĩ tới bùng cháy, biến hiện trạng đơn phương bình phẩm thành một màn mất hết tiết tháo, gồm: ôm hôn xoa xoa, cưng và nựng (・∀・). .
ngôn tình tổng tàiThế đó, đó là lí do Levy vài tháng hóa thành quái vật học bá của năm nhất Hogwarts.
Mọi người xung quanh, bao gồm tất cả giáo sư, cứ ngỡ Levy cảm thấy không chịu được bản thân yếu gà cộng nhập viện liên tục nên mới điên cuồng như vậy. Nhưng họ có nào biết, cô ấy chỉ đang cố đạt được mục đích cao cả "Sờ nhiều hơn, hôn nhiều hơn, mọi sắc đẹp trên đời đều là của ta!" mà cô ấy đã thầm tuyên thệ từ lúc có sự sống của cô ấy mà thôi.
Ài...
Trên đời, luôn có những người mà mất hết liêm sỉ như vậy...
Nếu thế giới lấy liêm sỉ làm tiền tệ, tin chắc rằng Levy lúc này, chính là đã nghèo đến nỗi chỉ còn một cái quần cộc, thậm chí ngay cả quần cộc cũng không còn, hoặc chiếc quần cộc ấy đã rách đến không nỡ nhìn nữa.
Lúc đó, với thân phận là người vu vơ, tôi chỉ có thể nói...
Cô gái, có thể nghèo đến như vậy, lợi hại thật nha ~
Và cứ thế, Levy hoàn thành năm học thứ nhất ở thế giới phù thủy. Cô chọn tạm hưởng toàn bộ kì nghỉ hè ở chỗ Hagrid, ngày ngày có người đẹp bé yêu bên cạnh cọ cọ tình cảm, ngày ngày ăn kem đến hạnh phúc, ngày ngày chơi đùa với Pudding...
Nói chung, đó là: ngày ngày + hoạt động vui vẻ.
- ---
Gỗ: Hoàn thành chương chuyển giao để đến Series 26 chương năm hai tiếp theo, các bảo bối sẵn sàng hóng một năm Drama nữa rồi chứ? ╰(▔∀▔)╯🎉🎉🎉🥳
Thông báo nhỏ:
Hiện tại Gỗ sẽ chỉ tập trung cho Full bộ này sớm nhất có thể, các bảo bối ráng chờ, Gỗ mới chuyển sang lấp mấy hố khác được nhé 🥰😘😘