Qua năm mới liền đến Nguyên Tiêu, nhân năm Càn Long thứ nhất, mỗi ngày trong cung đều vô cùng náo nhiệt, tạp kỹ, ca múa không ngày nào không có. Tuy Hoàng hậu quản lý việc vặt trong cung nhưng cứ mỗi 10 ngày đều phải đến Từ Ninh cung nói cho Thái hậu nghe. Thái hậu nghe xong chuyện liền tự mình phân phó Nội Vụ phủ đi thực hiện cho nên Hoàng hậu ngày càng thanh nhàn, ngoại trừ những lúc gặp gỡ Hoàng đế thì đều đến A ca sở thăm các vị a ca, công chúa.

Một ngày tiểu phòng bếp Diên Hi cung làm chút bánh cho trẻ con ăn. Như Ý lệnh cho Nhị Tâm mang món bánh điểm tâm đó đi đến A ca sở cho Tam a ca, lại nói: "Ngươi đem cái này đến cho Tam a ca, nhìn Tam a ca ăn xem có hợp khẩu vị hay không".

Nhị Tâm đáp ứng đi ngay. Mới vừa đến Ngự Hoa viên, Nhị Tâm liền thấy dây trường xuân xanh tươi rực rỡ cho nên mới đi tản mát dưới đám thảo mộc ngắm nhìn. Vì chăm chú ngắm nhìn cho nên đồ ăn trong hộp bị người khác đụng phải, nàng sợ tới mức không thốt nên lời, không xem người đụng là ai mà chỉ kiểm tra xem đồ ăn trong hộp có vấn đề gì không, may mắn thay món điểm tâm cũng không hư hỏng gì. Nàng lúc này mới phục hồi tinh thần, liền nhìn thoáng qua mới thấy Đại a ca Vĩnh Hoàng. Nàng vội vàng thu liễm thần sắc thỉnh an nói: "Đại a ca vạn phúc".

Đại a ca thuận miệng ừ một tiếng, liền đưa mũi đến cái hộp trong tay Nhị Tâm, hỏi: "Cái này là cái gì?"

Nhị Tâm vội cười nói: "Đại a ca, cái này là điểm tâm mà Diên Hi cung mới làm, nô tỳ đưa đến A ca sở cho Tam a ca. Đúng rồi, hôm này là ngày 3 tháng 3, Ngự Thiện phòng đều đưa bánh đậu đến các cung, Đại a ca tại A ca sở không biết sao?"

Đại a ca lắc đầu, vẻ mặt mất hứng, hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc hộp điểm tâm, ánh mắt có chút tham lam: "Cái này dành cho Tam a ca, ta có ăn được không?". Hắn than thở nhẹ: "Tam đệ ăn cái gì cũng ngon, ăn cũng không hết, ta lại cái gì cũng không có".

Nhị Tâm có chút nghi ngờ nhưng trên mặt vẫn cười tươi: "Đại a ca muốn ăn cái này sao? Nô tỳ sẽ đưa cho Đại a ca ăn một ít".

Đại a ca có chút khiếp đảm nhìn Nhị Tâm: "Cái này Nhàn nương nương làm cho Tam đệ, ngươi cho ta, không sợ Nhàn nương nương trách phạt ngươi sao?"

Nhị Tâm mỉm cười: "Nhàn phi nương nương vẫn yêu thương Đại a ca, từ khi còn Vương phủ đến nay đều như vậy. Đại a ca ăn 2 cái thì cần gì phải sợ"

Nhị Tâm dứt lời, liền mở chiếc hộp ra lấy hai cái bánh đưa tận tay Đại a ca: "Đại a ca mau ăn đi"

Đại a ca liếc mắt nhìn Nhị Tâm thì mới dám cầm lấy, vội vàng chạy đến nơi xa ăn, ăn xong lại trơ mắt nhìn chằm chằm vào chiếc hộp điểm tâm trên tay Nhị Tâm.

Nhị Tâm bất giác sinh nghi, mỉm cười nói: "Đại a ca còn muốn ăn nữa sao? Ăn nhiều điểm tâm không tốt, còn nửa canh giờ nữa là tới bữa trưa, A ca dùng xong bữa trưa đi rồi lại ăn điểm tâm tiếp"

Đại a ca khổ sở vừa e sợ vừa lắc đầu, nắm chặt chiếc áo nói: "Mọi người không cho ta ăn no, mới ăn được nửa bát là liền thu đồ ăn của ta, ta lúc nào cũng thấy đói".

"Mọi người? Mọi người là ai?"

Đại a ca nhìn quanh bốn phía, không thấy ai tới mới bằng lòng nói ra: "Là đám nhũ mẫu ma ma hầu hạ ta".

Mỗi lần Hoàng tử đi ra ngoài đều có bảy tám cung nhân đi theo, Nhị Tâm nhìn xung quanh không thấy ai đi theo Đại a ca, liền hỏi: "Đại a ca, đám nô tài đi theo a ca đâu rồi"

Đại a ca nói: "Bọn họ đều không thích đi theo ta".

Nhị Tâm càng cảm thấy kỳ quái, cũng không dám hỏi lại, liền lấy ra thêm 2 miếng bánh đưa vào tay Đại a ca: "Đại a ca cất giấu mà ăn đi, đừng nói nô tỳ cho. Nô tỳ đi trước đây"

Đại a ca cần thận nhìn xung quanh: "Vậy ngươi cũng đừng nói ta ăn trộm điểm tâm của Tam đệ nhé, nếu không thì ta sẽ bị mắng đấy".

Trong lòng Nhị Tâm trầm xuống, vội cười hỏi: "Đám nô tài cũng dám quở trách A ca sao?"

Đại a ca cúi thấp mặt gật đầu sợ hãi tựa hồ không dám nhiều lời. Nhị Tâm biết cũng không nên hỏi lại, vội vàng gật đầu đi về hướng A ca sở.

Trong Diên Hi cung im ắng, A Nhược mang theo đám cung nhân thay mành đón ngày xuân. Như Ý đứng phía trước ngắm chậu Ngọc thạch san hô do Nội vụ phủ mới đưa tới, nghe chuyện hồi bẩm của Nhị Tâm, bất giác quay đầu nói: "Lúc ngươi nhìn thấy Đại a ca, bên người hắn không có nô tài nào đi theo sao?"

Nhị Tâm gật đầu nói: "Đại a ca từ khu hòn non bộ chạy đến, quần áo trên người đều dính mồ hôi nhưng không có ai đi theo hầu hạ". Nàng cẩn thận nghĩ: "Nô tỳ nhớ rõ trên áo Đại a ca còn dính chút vết dầu mỡ, lúc đó vẫn chưa tới bữa ăn trưa mà món ăn sáng của các A ca công chúa đều thanh đạm, không chút dầu mỡ cho nên vết dầu trên áo Đại a ca chắc chắn là đồ ăn đêm qua".

Như Ý suy nghĩ một lát: "Nói như vậy đám ma ma ở A ca sở không có chiếu cố tốt Đại a ca".

Nhị Tâm nói: "Nô tỳ vẫn nghe cung nhân bàn tán, nói A ca sở chiếu cố Nhị a ca do Hoàng hậu thân sinh nhiều gấp đôi so với Đại a ca. Có lẽ Đại a ca bất hảo cho nên ma ma ở A ca sở không thích chăng?"

Như Ý nói: "Đại a ca bất hảo nhưng đám nô tài lại chậm trễ chiếu cố, phải cẩn thận tra rõ thì mới biết được. Nhưng ngươi nói Đại a ca ăn điểm tâm mà cũng sợ bị mắng, như vậy có khả năng đám nô tài khi dễ xem thường A ca. Chuyện hôm nay ngươi đừng nói ra bên ngoài".

Nhị Tâm gật đầu: "Nô tỳ biết"

Như Ý thở dài: "Đại a ca cũng đáng thương, mới tám tuổi mà đã mất ngạch nương, không ai chiếu cố, cái gì cũng không chu toàn"

Nhị Tâm cười nói: 'Tiểu chủ lo lắng cái này làm gì chứ? Nay tiểu chủ được sủng ái thì sớm hay muộn cũng sẽ có phúc khí có tiểu A ca mà thôi".

Như Ý thở dài: "Ta làm sao không nghĩ đến chuyện có A ca cơ chứ, cho dù có công chúa cũng tốt. Tuy rằng bây giờ ta được sủng ái nhưng bên cạnh cũng phải cần có thứ dựa vào, chỉ là lâu rồi mà ta không có động tĩnh gì"

Nhị Tâm mím môi cười nói: "Tiểu chủ đừng nóng vội, chỉ cần Hoàng thượng hay lui tới thì không chừng ngày đó sẽ sớm đến thôi"

Như Ý có chút ngượng ngùng, liền che miệng nàng lại nói: "Miệng hư như vậy, cái gì cũng nói được"

Nhị Tâm cười né tránh: "Tiểu chủ tiểu chủ, nô tỳ không nói nữa, hãy tha lỗi cho nô tỳ đi".

Như Ý ngẩng đầu nhìn sắc trời: "Trời không còn sớm nữa, ngươi đi xem tiểu phòng bếp đã nấu xong tổ yến chưa, giúp ta đưa tổ yến đến Dưỡng Tâm điện đi"

Ở trước Dưỡng Tâm điện có một hàng thái giám thị vệ đứng ở bên ngoài, Vương Khâm thấy liễn kiệu Như Ý tới gần, liền chạy lên trước đón tiếp: "Nô tài thỉnh an Nhàn phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an"

Như Ý cười nói: "Vương công công mau đứng dậy đi".

Vương Khâm tươi cười nói: "Hôm nay xem như trời muốn mưa, Nhàn phi nương nương sao lại còn đến đây?"

Như Ý cười nói: "Bổn cung có nấu tổ yến cho nên mang đến cho Hoàng thượng"

Vương Khâm nói: "Nhàn phi nương nương có tâm nhưng canh giờ này...Nhưng không sao". Ánh mắt Vương Khâm thoáng nhìn nơi khác, Như Ý nhìn theo ánh mắt hắn mới thấy Liên Tâm đứng ở hành lang Dưỡng Tâm điện, liền nói: "Hoàng hậu nương nương ở bên trong sao?"

Vương Khâm lại cười nói: "Hoàng hậu nương nương có tự tay làm bánh đậu cho nên đưa tới dâng lên Hoàng thượng".

Như Ý mỉm cười: "Hoàng hậu nương nương có quy củ, khi Hoàng hậu đang nói chuyện với Hoàng thượng thì tần phi bình thường không thể đi vào. Như vậy đi, làm phiến công công truyền một tiếng, nói bổn cung muốn thỉnh an một chút rồi sẽ đi, nếu Hoàng hậu nương nương có trách móc thì bổn cung sẽ chịu trách nhiệm".

Vương Khâm khom người nói: "Có những lời này của nương nương, nô tài cũng có thể an tâm làm việc"

Vương Khâm nói xong, liền xoay người đi vào trong, Nhị Tâm nhìn bóng dáng hắn, nhẹ giọng nói: "Nương nương, cái người Vương Khâm này không thể không lưu ý".

Như Ý gật đầu: "Hắn vì Hoàng hậu mà làm việc, chúng ta cũng đều biết. Ngươi và Lý Ngọc có quen biết từ trước cho nên hãy thường lui tới với Lý Ngọc là được rồi".

Một lát sau, Vương Khâm ra ngoài nói: "Nhàn phi nương nương, Hoàng thượng nói còn có chuyện cùng Hoàng hậu nương nương thương lượng cho nên nương nương cần giao thứ gì thì cứ giao cho nô tài mang vào trong là được rồi"

Như Ý nhìn Nhị Tâm đem tổ yến giao đến tay Vương Khâm, nói: "Vậy thì làm phiền công công".

Nhị Tâm nâng tay Như Ý chậm rãi quay trở về cung, mới đi đến đường trong cung thì liền gặp quý phi ngồi trong liễn kiệu đến, Như Ý theo quy củ, vội vàng nghiêng người đứng sang một bên chờ đón, Như Ý hạ thấp người vén áo thi lễ: "Qúy phi nương nương vạn phúc kim an". Qúy phi thấy nàng chỉ gật đầu nói: "Mấy ngày không gặp cô, khí sắc cô trông tốt lắm"

Như Ý nhân tiện nói: "Khí sắc quý phi nương nương so với những ngày trước cũng hồng hào hơn".

Tuệ quý phi chạm nhẹ vào hai má của mình, cười nói: "Bổn cung tự thấy bổn cung không được như xưa cho nên mới phiền cô hầu hạ Hoàng thượng nhiều như vậy"

Như Ý nghe được trong lời này có gai, cũng không muốn cùng nàng tranh đấu, chỉ cười nói: "Đến gặp thần thiếp nhưng luôn nhớ thương quý phi".

Tuệ quý phi miễn cưỡng cười: "Bổn cung có cái gì mà nhớ thương chứ? Chỉ là do mình không cố gắng cho nên vẫn còn mắc bệnh cũ mà thôi"

Như Ý biết nàng luôn ốm yếu, không khỏi hỏi: "Thái y trong cung tài giỏi, trong Thái y viện có Tề Lỗ đại nhân là nhất đẳng quốc thủ, thân mình quý phi nương nương chắc chắn sẽ mau chữa trị khỏi mà thôi".

Tuệ quý phi mệt mỏi nói: "Xưa nay bổn cung chỉ là có bệnh liên quan tới kinh huyết. Điều dưỡng trong mùa đông cũng trở nên tốt rồi, ai ngờ giữa trưa ăn hai bánh đậu do Ngự thiện phòng đưa tới thì lại thấy có chút tiêu hóa không được cho nên mới vừa đi dạo trong Ngự Hoa viên để tiêu thực".

Như Ý liền cười nói: "Xem trời đang muốn đổ mưa, quý phi nương nương cẩn thận đừng để dính mưa mà ảnh hưởng tới ngọc thể".

Tuệ quý phi gật đầu, đoàn người quanh co khúc khuỷu mà đi. Như Ý thấy nàng đi xa, mới nói: "Nàng ta cũng thật đáng thương, chiếm được nhiều sủng ái như vậy nhưng thân mình lại không được tốt".

A Nhược bĩu môi nói: "Cũng đáng! Tâm thuật bất chính thì thân mình cũng không được khỏe là đúng rồi".

Như Ý liếc mắt nhìn nàng một cái, A Nhược lập tức câm lặng, cũng không dám nói nhiều, liền cùng Nhị Tâm đưa Như Ý trở về.

Tuệ quý phi trở lại trong cung vẫn không chịu thay quần áo dầy, chỉ nhíu mày nói: "Đây mà là mùa xuân sao? Đi vào bên trong điện mà vẫn còn thấy lạnh, một chút ấm áp cũng không có"

Mạt Tâm bĩu môi nhìn vài tiểu thái giám vội vàng bưng chậu than vào, Mạt Tâm đổ một ly trà nóng đưa đến nói: "Tiểu chủ nếm thử thứ này đi, nghe nói là dùng lúa mạch cùng trần bì sao chế mà pha trà, nghe mùi hương cũng có thể khai vị tiêu thực. Tề thái y cũng có dặn tiểu chủ nên dùng cái này".

Tuệ quý phi nhìn thoáng qua, tức giận nói: "Cái vật tầm thường này mà cũng đưa đến cho bổn cung dùng sao?"

Mạt Tâm cười làm lành nói: "Lúa mạch và trần bì tuy rằng thông dụng nhưng đối với thân thể tiểu chủ lại hữu ích thì sao không dùng được ạ? Chỉ cần thân mình tiểu chủ ổn thỏa thì sớm muộn gì cũng sẽ có A ca mà thôi".

Tuệ quý phi bưng chén trà lên có chút xuất thần, khóe mắt liền có chút ướt át: "Nay ta cái gì cũng không thiếu, gia thế có, vị phân có, sủng ái từ còn ở Vương phủ cho đến nay ngày càng nhiều, ngay cả phụ thân ta ở tại tiền triều cũng được trọng dụng".

Mạt Tâm không khỏi có chút đắc ý: "Nghe nói đại nhân được thăng quan tiến chức. Người trong cung đều nói, toàn bộ giang sơn này, đại nhân chúng ta đã quản lý một nửa rồi"

Tuệ quý phi làm bộ vỗ nàng một cái, trên mặt nụ cười càng đậm: "Không được nói bậy". Nàng dứt lời liền thở dài: "Bây giờ ta chỉ thiếu một thứ, mấy năm nay bụng ta chẳng có động tĩnh gì. Nói đến ân sủng trong cung thì ta chiếm nhiều nhất những dù dùng bao nhiêu cách mà vẫn không có tiến triển gì, cũng không biết vì sao lại như vậy".

Mạt Tâm đấm nhẹ vai Tuệ quý phi, nói: "Tiểu chủ cũng đừng quá nóng vội. Chứng khí huyết của tiểu chủ không ổn từ khi mới sinh ra, mấy năm nay tiểu chủ cũng đã hao tâm tổn sức để chữa trị mà bệnh này lúc nào cũng phải điều dưỡng mới tốt"

Tuệ quý phi vội la lên: "Điều dưỡng cho tốt sao? Điều dưỡng cho tốt nhưng bây giờ ta đã 26 tuổi rồi. Lúc nào cũng điều dưỡng nhưng tuổi tác lại không buông tha con người thì khi nào ta mới có con được chứ?"

Mạt Tâm mím môi suy nghĩ, nói nhỏ: "Tiểu chủ, nếu tiểu chủ vội vã muốn có con, nô tỳ có nghe dân gian truyền lại có một cách, gọi là chiêu đệ"

Tuệ quý phi hiếu kỳ nói: "Chiêu đệ là cái gì?"

"Theo người ở dân gian nói, phụ nữ muốn mang được thai, chỉ cần nhận một đứa nhỏ khác dưỡng dục, nuôi lớn, ngày qua ngày, bụng của mình sẽ dính vượng khí hài tử thì chính mình có thể mang thai. Tốt nhất là phải dưỡng dục con trai, có như vậy cái thai trong bụng mình mới là con trai. Cái này gọi là chiêu đệ".

Tuệ quý phi phẫn nộ nói: "Nơi này là hậu cung, cho dù không ở đây nhưng lúc còn ở Vương phủ thì sao có thể ôm trẻ con đến dưỡng dục được chứ? Đúng là càng nói càng không biết giới hạn".

Mạt Tâm nhìn bốn bề xung quanh vắng lặng, liền thấp giọng nói: "Không phải không biết giới hạn. Tiểu chủ nghĩ lại xem, Hoàng hậu sinh hạ Đại công chúa và Triết phi sinh hạ Nhị công chúa, vậy mà không bao lâu sau lại chết yểu. Hoàng hậu giờ đây sinh hạ được Nhị a ca và Tam công chúa. Thuần tần sinh hạ được bảo bối Tam a ca. Nhưng còn có một hài tử vẫn đang lẻ loi hiu quạnh, tiểu chủ dùng đứa nhỏ đó để chiêu đệ thật thích hợp!"

Tuệ quý phi vui vẻ nói: "Ngươi nói là Đại a ca sao? Đúng thật là thích hợp nhưng mà hài tử kia trông không được thông minh cho lắm"

Mạt Tâm cười nói: "Không thông minh mới tốt, dù sao chúng ta chỉ cần dính chút vượng khí của hài tử đó và chờ đến khi tiểu chủ mang được long thai thì lúc đó cứ nói không chiếu cố được hắn và trả hắn lại về A ca sở là được"

Tuệ quý phi tuy rằng cao hứng nhưng vẫn trầm ngâm: "Không biết nó có chịu hay không..."

"Có chịu hay không cũng không quan trọng, gia pháp có lệ A ca và công chúa có mẹ đẻ thân phận hèn mọn thì sẽ được tần phi có địa vị cao hơn nuôi nấng. Lương phi của Khang Hi gia xuất thân ở Tân giả khố* cho nên không phải Bát a ca được giao cho Huệ phi nuôi nấng đó sao? Bên cạnh đó mẹ đẻ của Đại a ca giờ đây không có thì theo tình và lý cũng đều rất ổn thỏa". Nàng bỗng nhiên đè thấp thanh âm, oán ghét nói: "Tiểu chủ không biết đâu, hôm nay nô tỳ đi đến Ngự Hoa viên, liền nhìn thấy Nhị Tâm nô tỳ hầu hạ của Nhàn phi đang cùng nói chuyện với Đại a ca, nếu tiểu chủ không nhanh chóng cầu xin Hoàng thượng mà để Nhàn phi chiếm được tiên cơ thì không phải nàng ta đắc ý lắm sao?"

*Tân giả khổ: nơi cung nữ giặt đồ.

Tuệ quý phi cảnh giác, cười lạnh một tiếng, mân mê chiếc vòng phỉ thúy trên tay nói: "Hôm nay nàng ta quan tâm đến thân thể của ta, hóa ra cũng chẳng có ý tốt lành gì. Cho dù không phải là chiêu đệ thì ta cũng không làm cho nàng ta thỏa mãn đâu!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play