"Francois tiết lộ thân phận "Ma Hồ Adolf" cho mình là vì hắn ta đã hoàn toàn tin tưởng mình ư?" – Arthur thầm nghĩ, đoạn lập tức phủ định khả năng này. Francois là kẻ đã từng đảm nhiệm chức phụ Thống soái toàn quân ở cả Liên Bang và Đế Quốc, bất bại ở chiến trường đẫm máu, lại có thể đứng vững như núi trên chốn quan trường, sao hắn có thể dễ dàng tin tưởng một kẻ xa lạ vừa quen chưa bao lâu?
Qua nhiều năm điều tra và quan sát, y biết Francois là một người cực kỳ cẩn thận, thuộc hạ dưới trướng đều do hắn tự mình nâng đỡ, nhiều lần cùng hắn vào sinh ra tử, trung thành cực kỳ. Hắn không dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng một khi lựa chọn tin tưởng, hắn sẽ không mảy may nghi ngờ, giao cho những chức vụ quan trọng, tin tưởng đến cùng. Arthur muốn được Francois tin tưởng tuyệt đối, trở thành tâm phúc dưới trướng hắn.
Ngày ngày đối mặt với kẻ thù, lại chẳng thể làm gì, còn phải hầu hạ trăm bề, cẩn thận lấy lòng, nhìn mặt đoán ý, ... là một chuyện không hề dễ dàng.
Francois lại còn cực kỳ chú trọng tiểu tiết, thậm chí có thể nói là rất khó tính, chỉ cần chuyện nhỏ xiu xíu nào đó không đủ hoàn hảo, hắn sẽ không hài lòng. Tất nhiên, tính cách hắn thâm sâu khó dò, có học thức, có văn hoá, cho dù bất mãn cũng không sẽ không tức giận mắng mỏ, cơ mà chỉ cần nhìn cái mặt lạnh như tiền của hắn cũng đủ khó chịu rồi!
Chẳng nói đâu xa, sáng nay y chiên chứng gà chín hơn chút xíu, Francois chả thèm động đũa, lạnh mặt đẩy đồ trên bàn ra xa.
Arthur chỉ đành vừa bấm bụng mắng thầm, vừa bê đồ đi đổi. Nào ngờ đến muộn quá, đầu bếp đã tan làm về nhà, y chỉ đành tự mình mặc tạp dề chiên trứng gà cho Francois!
Đường đường là Trung tướng đại nhân mà lại phải đứng trong bếp eo quấn tạp dề, tay cầm muỗng, chiên chứng gà cho kẻ thù không đội trời chung của mình, uất ức phát rồ! Khó khăn lắm mới chiên xong, ba chân bốn cẳng bê ra ngoài, Francois chỉ cắn một miếng rồi nhíu mày chê:
– Chưa chín!
Arthur dùng sức chín trâu ba hổ mới ngăn được mình ụp đĩa trứng gà lên mặt Francois, lẳng lặng ôm đĩa quay về phòng bếp chiên quả trứng khác.
Tại sao y phải làm trâu làm ngựa hầu hạ kẻ thù như này? Arthur càng nghĩ càng ức, bắt đầu nghĩ xem tỉ lệ dùng đĩa đựng trứng giết chết Francois là bao nhiêu...
Vũ lực đấu không lại, tỉ lệ thành công khi bất ngờ đánh lén cũng không cao, nhưng Arthur là ai cơ chứ? Y là đặc công vàng của Liên Bang đó! Thiếu gì cách giết người mà không cần đánh giáp lá cà, ví dụ như bỏ ít Kali xyanua vào đồ ăn, mười mấy giây là tên khốn kiếp kia đi đời nhà ma rồi!
Nhưng Arthur biết, không nhịn thì kế hoạch của y sẽ đổ sông đổ bề, giết chết Francois chỉ là một trong những mục đích của chuyến này, chứ không phải mục đích duy nhất! Về tư, Francois là kẻ thù giết cha y, về công, hắn là tên địch phản quốc bán nước cầu vinh! Là người đứng đầu quân đội Đế Quốc, có thể nói Francois là nhân vật nắm vai trò chủ chốt trong cuộc chiến tranh của hai bên.
Arthur vừa nhận được mật lệnh từ thượng tướng Otto: Tình hình chính trị gần đây của Liên Bang rối ren vô cùng: chòm sao Trường Sà thất thủ, quân Liêng Bang liên tục chiến bại, Nội Các do phe bảo thủ lãnh đạo bị luận tội, lãnh đạo nội các bị buộc từ chức, thay vào đó, phe chủ chiến lên nắm quyền. Theo suy đoán của thượng tướng Otto, rất có thể thượng tướng Patton Stafford – cha của Charlie Stafford – kẻ luôn ganh đua với Arthur sẽ được bổ nhiệm làm Thổng thống Liên Bang mới.
Hiện giờ tình hình Liên Bang rất gay go, sự thay đổi của các nhà cầm quyền trong nội các khiên nội bộ Liên Bang rối ren vô cùng. Do vậy, thượng tướng Otto dặn dò Arthur án binh bất động, tạm thời không được phép hành động hấp tấp, tìm cách chiếm được lòng tin của Francois trước đã, đợi tình hình trong nước ổn định rồi tính tiếp.
Gần trăm năm qua, hệ thống dân chủ của Liên Bang ngày càng hủ bại, mấy đảng phái lớn trong nội cách không ngừng tranh đấu. Họ chỉ chăm chăm tranh giành quyền lực, không màng đến tình trạng của người dân, nhiều lần thay đổi Tổng thống. Những cuộc nội chiến này ảnh hưởng lớn đến sức chiến đấu của quân Liên Bang. Sự rối ren của đất nước phản ánh cực kỳ rõ ràng trên chiến trường, mệnh lệnh thay đổi liên tục khiến các sĩ quan dần đuối sức. Rất nhiều binh lính sĩ quan bất mãn với đều này, nhưng họ hoàn toàn bất lực, cũng chẳng còn cách nào khác.
Cuối cùng Arthur cũng chiên ra được món trứng ốp tròn nguyên xinh đẹp, vừa đủnăm phần chín sau khi lãng phí vài quả trứng gà. Mà lúc này, y cũng đã bình tĩnh trở lại, thượng tướng Otto bảo y án binh bất động cũng rất có lý. Tuy giờ y chỉ muốn giết quách Francois, báo thù cho cha, nếu chỉ loại bỏ Francois thì không đủ để Liên Bang xoay chuyển tình thế. Ở bên cạnh hắn, chiếm được lòng tin của hắn, chờ thời cơ đánh cắp thông tin tình báo quý giá sẽ có lợi hơn cho Liên Bang. Tất nhiên y sẽ không từ bỏ kế hoạch mưu sát Francois, y chỉ đang đợi thời cơ thích hợp thôi.
Chờ Francois ăn sáng xong, một ngày bận rộn bắt đầu. Vừa hay đây là khoảng thời gian các sĩ quan Đế Quốc trở về thủ đô báo cáo, văn phòng Tổng Tư Lệnh vui như trảy hội, ngày nào cũng có các thể loại sĩ quan đủ cấp bậc tới đây báo cáo.
Không biết có phải do Francois cố ý không mà Arthur phát hiện hắ không hề có ý tránh mặt y mỗi lần gặp mặt các sĩ quan khác, mà còn bảo y ngồi cạnh nghe, ghi chép lại, như thể rất tin tưởng y vậy.
Sau khi mỗi vị tướng quân báo cáo xong đều sẽ nộp một chiếc đĩa từ, bên trong là nội dung báo cáo công việc và dữ liệu chiến đấu các hạng mục để lưu trữ ở bộ Tư Lệnh. Chúng được chia thành năm cấp dựa theo mức độ bảo mật từ cao xuống thấp: hồng, cam, vàng, trắng và lục. Sau khi bọn họ kết thúc phần báo cáo, Francois sẽ bảo Arthur giúp đỡ sắp xếp những đĩa từ chứa bí mật của Đế Quốc này.
Arthur sắp xếp đĩa dữ liệu vào tên tướng quân tương ứng một cách nhanh nhẹn, sau đó đưa chúng vào két bảo quản dữ liệu với mật khẩu phức tạp. Trong toàn bộ quá trình này, chỉ có một mình Arthur thao tác, còn Francois thì tự mình đến phòng tập rèn luyện cơ thể.
Arthur hoàn toàn có đầy đủ thời gian sao chép những dữ liệt mật của Đế Quốc để báo về Liên Bang, mắt nhìn những tin tình báo đầy sức hút, Arthur từng dao động, nhưng y lại không làm gì hết.
Bởi vì y biết, thái độ thoải mái này của Francois rất có lẽ là một phép thử cho lòng trung thành của y. Rất nhiều đặc công vì lầm tưởng kẻ địch lơ là mà để lộ sơ hở và phải trả một cái giá cực kỳ đắt!
Ba mươi chưa phải là tết, thả dây dài mới có thể câu cá lớn, nhìn xa trông rộng mới làm nên đại sự, thiển cẩn sẽ chỉ khiến con người ta đi đến thất bại mà thôi.
Vì vậy, Arthur chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình như một sĩ quan thân cận tận tâm trung thành, khi sắp xếp dữ liệu cũng chẳng hề nhìn ngang liếc dọc, cứ như thể y hoàn toàn không hứng với đám thông tin mật này vậy.
Francois ngoài mặt rất thoải mái, nhưng thật ra hắn đã theo dõi mọi hành tung của Arthur qua camera giấu trong phòng lưu trữ. Nếu Arthur có bất kỳ hành động đáng ngờ nào, y sẽ bị thủ tiêu trong vòng vài giây. May mà mọi biểu hiện của Arthur rất bình thường, không có gì quá đáng, điều này khiến Francis thầm thở phào một hơi.
Khó khăn lắm hắn mới tìm được một thanh niên xuất sắc hợp ý mình, Arthur ó năng lực và tài năng hơn người tiền nhiệm Brand rất nhiều. Y xứng đáng được mình tự tay bồi dưỡng, hơn nữa y còn là chủ nhân mới mà Thanh Điểu thích, Francois tự thấy rất khó có thể tìm được sĩ quan thân cận xuất sắc hơn Arthur, ít nhất là vào lúc này. Cho tới thời điểm hiện tại, biểu hiện của Arthur khiến hắn vô cùng hài lòng, dù mệnh lệnh có khó khăn đến đâu, Arthur cũng nghiêm túc chấp hành, chưa từng hỏi lý do, giờ đây, y lại lần nữa vượt qua bài kiểm tra về lòng trung thành. Với Francois, Arthur đã vượt qua vòng thử việc rồi!
Arthur không hay biết mình suýt nữa đi đời nhà ma, nhưng y cũng cảm nhận được thái độ của Francois với mình đã hơi khác lúc trước. Tuy hắn vẫn trưng bộ mặt liệt ngàn năm ra, nhưng đã hiền hoà hơn trước nhiều. Arthur chỉ cho rằng đây là kết quả của việc y tận tụy và cống hiến, dù gì thì sau vài bận tôi luyện, trình độ chiên trứng của y giờ đã ngang ngửa đầu bếp luôn rồi!
Điều đáng mừng hơn là sau một vài ngày tiếp xúc ở cự ly gần, Arthur phát hiện tin tức tố của Francois không còn ảnh hưởng ghê gớm đến y như lúc đầu nữa. À, có đánh chết y cũng sẽ không nhận đã mình lén mang một bộ đồ ngủ của Francois về phòng, ngày nào cũng ôm lấy nó ngủ đâu!
Thấy Francois không còn đề phòng mình như lúc đầu, Arthur muốn thúc đẩy quan hệ của hai người tiến thêm bước nữa. Y cũng từng nghĩ tới việc thừa nhận mình là Omega, lợi dụng lợi thế về bản năng giới tính để quyến rũ Francois.
"Quyến rũ kẻ địch" là kĩ năng buộc phải học của mỗi đặc công, nhưng từ khi Arthur nhận vụ đầu tiên đến nay, y chưa bao giờ dùng thủ đoạn này hoàn thành nhiệm vụ. Có điều Francois không giống người khác, để có thể tiếp cận hắn, Arthur chấp nhận từ bỏ giới tính, vứt bỏ tôn nghiêm, bằng lòng làm một quan thị vệ bé nhỏ hầu hạ hắn. Nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ này thì thủ đoạn quyến rũ có là gì đâu? Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ, Arthur từ bỏ ý định, cho dù có quyến rũ thành công, lên giường với Francois thì cũng chỉ là công cụ làm ấm giường cho hắn thôi. Theo như hiểu biết của y về Francois, người đàn ông này sẽ không vì y là Omega mà đối xử đặc biệt với y. Ở Đế Quốc, địa vị của Omega cực thấp, chỉ có thể bám víu vào Alpha để tồn tại, một khi thân phận Omega của y bại lộ, y sẽ bị nhốt lại, chịu sự quản giáo của Đế Quốc, không thể dùng thân phận tự do ở bên cạnh Francois được nữa.
Tất nhiên, Arthur sẽ không từ bỏ kế hoạch để lộ giới tính, việc là Omega mang lại cho y rất nhiều điểm tốt, có thể lợi dụng sức hút bẩm sinh để Alpha Francois thả lỏng cảnh giác, rơi vào vòng xoáy dục vọng. Nhưng tiền đề là sự tin tưởng và ưu ái Francois dành cho y phải đủ nhiều, nếu không thì chỉ tự hy sinh một cách vô ích.
Thế là Arthur hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ cách, cố gắng làm Francois có thiện cảm với mình, càng nhiều càng tốt. Nói thật thì Arthur chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc lấy lòng người khác, nhưng đã là người, cho dù có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ không phản cảm với sự quan tâm tự đáy lòng của người khác. Arthur quyết định bắt đầu nhất khiến Francois cảm động từ những chuyện nhỏ nhất.
Mười hai giờ đêm, Franois kết thúc một ngày đầy mệt mỏi, ngâm nước nóng thư giãn xong, mặc áo ngủ dựa vào đầu giường đọc sách.
Bỗng, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Francois ngẩng đầu, bình thản nói:
– Vào đi.
Giây sau, Arthur cũng mặc áo ngủ hai tay bưng cốc sữa nóng tiến vào.
– Ngài Nguyên soái, thứ này là cho ngài. – Arthur mỉm cười bước về phía giường ngủ của Francois, đưa cốc sữa nóng tới bên tay ai kia:
– Uống một cốc sữa nóng trước khi ngủ sẽ giúp chất lượng chất ngủ tốt hơn đó ạ.
Francois không có thói quen uống sữa trước khi ngủ, nhưng nhìn đôi mắt long lanh và nụ cười dịu dàng của thanh niên, tim hắn hơi rung động.
Bao nhiêu năm qua, hắn nắm trong tay quyền cao chức trọng, cũng đã quen với việc một thân một mình. Tuy cạnh hắn có rất nhiều thuộc hạ trung thành, bọn họ vừa tôn kính vừa sợ hãi chứ không dám tiếp cận hắn. Từ nhỏ tới lớn, hắn không có một người bạn thật sự nào chứ đừng nói đến tri kỷ, nhưng cậu nhóc trước mắt này lại hệt như một mặt trời nhỏ ấm áp, kiên trì tới bên hắn, không hề sợ hãi vỏ bọc lạnh lùng do hắn dựng lên.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Francois nhận cốc sữa nóng từ tay Francois, mùi sữa ngọt ngào hòa cùng hơi thở êm dịu thanh mát của thanh niên sau khi tắm khiến người ta cảm thấy thư thái, vui vẻ. Chất lỏng ấm nóng trôi xuống cổ họng, cảm giác cả cơ thể đều được sưởi ấm, Francois thoải mái nheo nheo mắt.
Chưa dừng lại ở đó, Francois uống xong sữa, Arthur lại đề nghị:
– Nguyên soái, hôm nay ngài mệt cả ngày rồi, cơ lưng chắc hẳn rất mỏi, hay là tôi xoa bóp giúp ngài thư giãn chút nhé?