Để chiếc xe biến mất trên đường cao tốc thì ngoài những việc kể trên, còn phải có thêm một vấn đề cần được giải quyết nữa, đó là giấy thông hành trên đường cao tốc.

Bất kể chiếc Buick thay đổi màu sắc như thế nào đi nữa thì cuối cùng nó vẫn phải rời khỏi đường cao tốc, tức là phải trình giấy thông hành ra, nên tôi còn phải chuẩn bị thêm một việc nữa trước khi ra tay.

Ngày 7 tháng 1 tôi đã xin nghỉ phép với cái cớ là đi Thượng Hải làm phẫu thuật. Hôm đó tôi đã mượn chiếc Toyota từ một doanh nghiệp trong huyện chạy đến một con đường bình thường nằm ngoài đường cao tốc của trạm nghỉ thuộc thành phố Thiệu Hưng rồi dừng lại đó. Tiếp theo, tôi bắt xe trở về huyện Bạch Tượng rồi lái chiếc xe Buick màu xanh của Công an Huyện đã được hoán đổi biển số với xe của tòa án thành phố Thiệu Hưng đến con đường kia và dừng lại đó.

Tối ngày 8 tháng 1, tôi gọi Lâm Tiểu Phong ra để xác nhận thêm một lần cuối cùng toàn bộ quá trình rồi tôi đưa cho hắn một chiếc điện thoại di động, dặn rằng ngày mai hãy dùng chiếc điện thoại này để liên lạc với tôi và không để cho bất kỳ người nào nhìn thấy, kể cả vợ hắn cũng không được thấy chiếc điện thoại này, nếu không sẽ rất dễ bị bại lộ.

Ngày 9 tháng 1, tôi bắt xe đến trạm nghỉ thuộc thành phố Thiệu Hưng rồi đến con đường nơi có chiếc Toyota đang đỗ lại đó. Tôi lái chiếc Toyota này chạy qua cửa vào gần nhất của đường cao tốc sau đó cho xe chạy đến trạm nghỉ và đỗ lại. Đến trưa, nhóm người của Lâm Tiêu Phong đã chạy đến trạm nghỉ, mọi việc đều được tiến hành theo như kế hoạch, hắn đưa thức uống cho những người kia, tất cả bọn họ ai cũng uống cả và nhanh chóng hôn mê. Sau khi được tin báo, tôi liền lên xe và trói thật chặt bọn họ lại, bịt kín mắt rồi đặt họ nằm xuống sàn xe. Sau đó tôi lấy tấm rèm từ chiếc xe Toyota treo lên cửa kính xe để người ngoài nhìn vào không thể thấy được bên trong, tiếp theo cho xe đỗ lại ở một góc khuất.

Tôi phải đợi đêm xuống bởi nếu tôi bóc màng bọc thân xe ra giữa thanh thiên bạch nhật như thế, chiếc xe đột nhiên thay đổi màu sắc sẽ dễ bị người xung quanh chú ý.

Đến bốn rưỡi, tôi thấy đã đến lúc rồi nên bảo Lâm Tiểu Phong trông chừng cẩn thận những người trên xe, còn mình thì chạy đi lái chiếc Buick màu xanh của Công an Huyện lên đường cao tốc và vào trạm nghỉ. Sau khi đến trạm nghỉ rồi, nhân cơ hội trời đã nhá nhem tối, tôi tiến hành việc tráo đổi biển số xe giữa chiếc Buick của tòa án với chiếc Buick của Phòng Công thương, đồng thời cũng lột màng bọc thân xe ra để làm chiếc xe biến thành một chiếc Buick màu xanh khác.

Tôi rất cẩn thận khi bóc tấm màng bọc thân xe ra, đồng thời cũng phải nhanh chóng hoàn thành công việc này để không ai chú ý đến.

Do đó tôi phải bóc ở các góc cạnh trước, khi không có ai để ý tôi mới bóc mạnh và dứt khoát, toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy 1 phút.

Tôi lại mang dầu diesel ra, dùng một ống tròn để rót vào thùng xăng chiếc Buick của Công an Huyện. Sau khi xe khởi động quả nhiên là tiếng động cơ hơi khang khác. Thế rồi tôi nhanh chóng đánh xe đến tiệm sửa xe với cái cớ là xe bị chết máy không chạy được và nhờ họ sửa giúp. Sau đó tôi lấy giấy thông hành của chiếc Buick thuộc Công an Huyện để mang lên chiếc xe của Phòng Công thương và chạy thẳng ra khỏi trạm nghỉ, qua cửa ra đường cao tốc rồi dừng xe ở một đường quốc lộ heo hút gần đó.

Tạm thời tôi chưa thể đến huyện Bạch Tượng được vì nếu chiếc Buick này chạy vào tỉnh lộ cũ thuộc huyện Bạch Tượng vào đêm hôm khuya khoắt, quá trình điều tra sau này sẽ rất dễ bị nghi ngờ. Bởi thế tôi buộc phải đợi cho đến khi trời sáng để lái chiếc Buick màu xanh này chạy vào tỉnh lộ cũ một cách quang minh chính đại dưới con mắt quan sát của các thiết bị theo dõi.

Lâm Tiểu Phong thấy tôi dừng lại nên bắt đầu nghi ngờ, có điều lúc này hắn chẳng còn giá trị gì để lợi dụng nữa. Vì thế tôi đã dùng gậy cảnh sát đánh cho hắn bất tỉnh rồi trói hắn lại.

Đợi đến khi trời sáng, tôi lại cho xe chạy từ tỉnh lộ mới vòng trở lại huyện Bạch Tượng rồi vào tỉnh lộ cũ, ở đó đã đậu sẵn chiếc xe của tôi. Tôi sợ ra tay vào ban ngày không an toàn nên đợi đến buổi tối rồi mới gϊếŧ chết Vương Hồng Dân và năm người kia. Tiếp theo tôi dùng xăng đốt chiếc xe để người ta không phát hiện nó đã được sơn màu sắc khác. Đốt xong, tôi lưu lại hiện trường và quan sát cẩn thận thì thấy một vài chỗ vẫn chưa bị đốt hết nên tôi lại đốt thêm một lần nữa, cuối cùng khi hoàn toàn không thể nhận ra màu sơn của chiếc xe nữa thì mới ổn.

Sau đó tôi mang Lâm Tiểu Phong và Châu Mộng Vũ lên chiếc xe kia của mình, chạy đến phía trong cùng của tỉnh lộ rồi gϊếŧ và chôn Châu Mộng Vũ lại. Đương nhiên, trong toàn bộ quá trình này, tôi đều mang giày của Lâm Tiểu Phong. Tôi và hắn cao ngang nhau nhưng tôi nặng hơn hắn khoảng 5kg, có điều tôi biết rõ nó thuộc phạm vi sai số khi các pháp y tiến hành việc giám định.

Sau khi làm xong những việc này, tôi lại chở Lâm Tiểu Phong đến hồ chứa nước, lại dùng gậy cảnh sát đánh hắn ta ngất lịm đi. Tiếp đó tôi dùng dây thừng cột một hòn đá vào người hắn rồi quẳng xuống dưới hồ cho hắn chết chìm. Các vết thương bên ngoài do gậy điện cảnh sát gây ra sẽ không giám định được, do đó kết quả giám định cuối cùng của pháp y chắc chắn là hắn không hề có thương tích bên ngoài, và nguyên nhân dẫn đến tử vong là do chết đuối, điều này lại hoàn toàn phù hợp với tình tiết tự sát vì sợ tội.

Phải rồi, trước khi gϊếŧ hắn tôi còn làm một vài việc, tôi mang găng tay cao su và xóa hết tất cả các dấu vân tay của tôi trên những đồ vật liên quan, và lấy tay của Lâm Tiểu Phong lăn lên trên đó nhằm tạo ra bằng chứng để sau này phát hiện ra chỉ có dấu vân tay của mỗi Lâm Tiểu Phong mà thôi.

Tôi đã nghĩ đến trường hợp thi thể của Lâm Tiểu Phong bị phát hiện sớm, khi đó các pháp y sẽ dễ dàng giám định được thời gian tử vong cụ thể của hắn. Và khi họ phát hiện ra thời gian đó chỉ cách những người kia mấy giờ đồng hồ thì họ sẽ nghi ngờ lý do hắn ta sợ tội mà tự vẫn. Bởi vậy tôi đã cột một hòn đá để hắn chìm xuống tương đối sâu, đồng thời cũng quan sát cẩn thận và thấy kể cả có người qua lại xung quanh thì vẫn rất khó phát hiện ra thi thể của hắn. Đợi đến khi thi thể hắn nằm chìm dưới lòng hồ hơn một tuần, tôi sẽ vớt hắn lên và dùng cây thủy sinh để quấn quanh những chỗ bị hằn dấu khi cột hòn đá vào, để tạo ra hiện tượng giả là sau khi nhảy xuống nước tự vẫn hắn đã bị các loài thủy sinh quấn nên không thể nổi lên mặt nước được. Chỉ cần thi thể hắn chìm trong nước khoảng hơn một tuần thì các pháp y cũng không thể nào giám định ra hắn đã chết vào ngày cụ thể nào. Tôi rất hiểu công việc điều tra nên dĩ nhiên là tôi biết những điểm này.

Kế hoạch phạm tội cơ bản đã làm xong, tuy nhiên tôi biết như thế chưa thể gọi là xong được vì có rất nhiều cảnh sát cùng tham gia tiến hành điều tra vụ án này, làm thế nào để khiến Tổ chuyên án tin chắc Lâm Tiểu Phong là hung thủ mới là điều then chốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play