Khi rời khỏi nhà họ Chung Ly thì sắc trời đã tối. Màn đêm buông xuống, bầu trời lấp lánh ánh sao, gió đêm mát mẻ nhẹ nhàng thổi qua hàng cây xanh hai bên đường, bóng cây khẽ lắc lư dưới ánh đèn.

Chung Ly Toại nhìn Cố Trầm đang dựa vào cửa sổ xe nhắm mắt dưỡng thần, nhẹ nhàng nói: “Nói chuyện với ba mẹ cả ngày, mệt rồi phải không?”

“Sao có thể chứ?” Cố Trầm lấy lại tinh thần: “Em cảm thấy ở cùng nhau như vậy rất thoải mái. Bác trai bác gái đều là người có kinh nghiệm và trí tuệ, nói chuyện với họ, em học hỏi được không ít.”

Cố Trầm dừng lại một lát rồi bổ sung thêm: “Thật ra, mỗi lần tới thăm bác trai bác gái, cũng không chỉ là tới ở bên cạnh họ… Tình hình trong nhà em, anh cũng biết đấy. Em cảm thấy bác trai bác gái đều rất tốt.”

Cố Trầm nói không rõ ràng, nhưng Chung Ly Toại vẫn hiểu. Anh mỉm cười với Cố Trầm: “Nhà anh chính là nhà em. Người nhà anh cũng là người nhà em. Họ thích anh, cũng sẽ quý em.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play